Sunday, April 14, 2019

Giá trị

Lướt face và nhặt được câu chuyện hay.
Đọc và suy ngẫm nhé cả nhà.

CÂU CHUYỆN HÒN ĐÁ.

Có một học trò thường hay hỏi thầy mình rằng:

– Thưa thầy, giá trị của cuộc sống là gì ạ?

Một hôm, người thầy lấy một hòn đá trao cho người học trò này và căn dặn:
– Con đem hòn đá này ra chợ nhưng không được bán nó đi, chỉ cần để ý xem người ta trả giá bao nhiêu.
– Tại sao lại phải làm vậy thưa thầy? – Người học trò thắc mắc

Người thầy mỉm cười và đáp: Nếu con muốn biết giá trị cuộc sống là gì thì hãy làm như ta bảo

Vâng lời thầy, người học trò mang hòn đá ra chợ bán. Mọi người không hiểu tại sao anh lại bán một hòn đá xấu xí như vậy. Ngồi cả ngày, một người bán rong thương tình đã đến hỏi và trả giá hòn đá 1 đồng. Người học trò nhớ lời thầy dặn: dù bất kỳ ai hỏi mua cũng không được bán. Chú mang hòn đá về và than thở:
– Hòn đá xấu xí này chẳng ai thèm mua. Cũng may có người hỏi mua với giá 1 đồng thầy ạ.

Người thầy mỉm cười và nói:
– Tốt lắm, ngày mai con hãy mang hòn đá vào tiệm vàng và bán cho chủ tiệm, nhớ là dù chủ cửa hàng vàng có mua thì cũng không được bán.

Hôm sau, người học trò lại mang ra chỗ bán vàng. Và thật bất ngờ, chủ tiệm đã trả giá hòn đá là 500 đồng. Rất bất ngờ vì hòn đá từ chỗ không ai mua giờ lại có giá cao, nhớ lời thầy dặn, anh vẫn không bán và mang hòn đá về.

Chú háo hức hỏi tại sao lại như vậy. Sư phụ cười và nói:
– Ngày mai con hãy đem nó đến chỗ bán đồ cổ. Nhưng tuyệt đối đừng bán nó, chỉ hỏi giá mà thôi.

Hôm sau, người học trò làm theo lời thầy dặn, sau một hồi xem xét thì anh vô cùng ngạc nhiên khi chủ hiệu trả giá hòn đá là cả gia sản hiện có. Anh vẫn nhất quyết không bán và vội về kể lại với thầy:

Lúc này người thầy mới chậm rãi nói: Hòn đá thực chất chính là một món đồ cổ quý giá, đáng cả một gia tài, và giá trị cuộc sống cũng giống như hòn đá kia, có người hiểu và có người không hiểu. Với người không hiểu và không thể cảm nhận thì giá trị cuộc sống chẳng đáng 1 xu, còn với người hiểu thì nó đáng giá cả một gia tài. Hòn đá vẫn vậy, cuộc sống vẫn thế, điều duy nhất tạo nên sự khác biệt là sự hiểu biết của con và cách con nhìn nhận cuộc sống.

Chúng ta vẫn thường đặt câu hỏi về giá trị của mọi thứ xung quanh, từ giá trị của những đồ vật vô tri cho đến giá trị công việc ta đang làm, giá trị của người xung quanh đến chính giá trị của cuộc đời mình. Câu chuyện là một ẩn dụ cho ta thấy: Trong nhiều trường hợp, giá trị của một thứ nằm ẩn đằng sau những điều đôi mắt chúng ta nhìn thấy được… Giá trị của một thứ không thể được vội vàng xét đoán, kết luận, nếu không đặt chúng vào những hoàn cảnh khác nhau, những góc nhìn khác nhau. Và giá trị cuộc sống với mỗi người cũng là những lựa chọn khác biệt: mỗi người có một cách “định giá” khác nhau về thành công hay hạnh phúc. Hãy tôn trọng sự lựa chọn của mỗi người và làm cho đời mình trở nên giá trị theo cách của mình.

Nguồn: Sưu tầm

Friday, April 12, 2019

Quản trị và quản lý

Nhầm lẫn cơ bản của các doanh nhân là giữa quản lý và quản trị. Quản trị doanh nghiệp chính là quản trị con người. Quản trị đúng là “đúng lúc, đúng việc và đúng người”. Khi đã biết ba cái đúng đó thì mọi chuyện dễ lắm. Trái lại, nếu quản trị lại đâm vào quản lý thì chỉ càng làm rối thêm công ty. Phải biết quản trị, còn mổ xẻ chuyện quản lý thì không bao giờ xong cả.


Trong một lần tìm kiếm giám đốc tài chính, Tân Hiệp Phát đã vạch ra một ma trận những tiêu chí của vị trí này, sau đó tuyển một giám đốc tài chính xuất sắc từ Mỹ về. Nhưng chỉ sáu tháng sau vị giám đốc này nộp dơn từ chức. Lý do là tất cả những hoá đơn từ 100.000 đồng trở lên chỉ có người duy nhất được ký, đó là ông chủ tịch. Không dám giao quyền là một trở ngại lớn nhất với nhà sáng lập, khiến không thể quy tụ chất xám của mọi nguồn trên thế giới.


Thien ly ma

Ngày xưa, có một con Thiên lý mã tuổi trẻ tài cao, ngày ngày nó chau chuốt lông bờm gọn gàng, bóng mượt để chờ đợi người chủ lý tưởng của nó xuất hiện.

Rồi một ngày, có một thương lái đến bên cạnh nó và nói: “Ta là một thương nhân, ta cần một con ngựa trẻ, khỏe, giúp ta vận chuyển hàng hóa đi khắp nơi, không biết ngươi có đồng ý theo ta không?”.

Thiên lý mã miễn cưỡng trả lời: “Như tôi là phải chinh chiến sa trường, ít ra cũng phải là vật cưỡi của hoàng đế hay tướng quân, sao tôi lại đi kéo hàng hóa được chứ”.

Lại đến một ngày, có một người lính đến tìm nó và nói: “Ta bây giờ phải đi ra trận, ta cần một người bạn để hỗ trợ cho ta, một chú chiến mã sẽ giúp ta giành được chiến thắng, và ngươi chính là chú ngựa mà ta đang cần”.

Thiên lý mã bực bội nói: “Như ngươi mà có thể chiến thắng ư? Có thể cho ta cỏ non ư? Có thể cho ta được cái chuồng tốt ư? Ta còn lâu mới chịu khổ cùng ngươi”.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, người đến tìm Thiên lý mã rất nhiều, nhưng không vì cái này cũng vì cái khác mà Thiên lý mã từ chối, và nó vẫn tin rằng nó phải thuộc về hoàng đế hay tướng quân.

Cuối cùng cũng đến một ngày, hoàng đế ngự giá thân chinh sa trường, đại thần dán cáo thị tìm kiếm ngựa tốt khắp nơi, Thiên lý mã thấy thế liền tìm đến vị đại thần và nói: “Các người không cần phải tìm đâu xa, ta chính là Thiên lý mã mà các ngươi đang cần”.

Vị đại thần nhìn nó một lúc, hỏi: “Muốn đi đánh trận, chúng ta cần phải thuộc các tuyến đường của đất nước, như vậy mới đảm bảo được an toàn, ngươi có thuộc bản đồ đường đi của nước chúng ta không?”.

Thiên lý mã lắc đầu nói: “Tôi không biết, tôi chưa đi bao giờ”.

Vị đại thần tiếp tục hỏi: “Vậy ngươi đã từng tham gia đánh trận chưa? Hay ngươi đã có kinh nghiệm nào chưa?”.

Thiên lý mã vẫn lắc đầu.

Vị đại thần lại hỏi: “Vậy ta cần ngươi để làm gì chứ?”.

Thiên lý mã vui mừng nói: “Tôi ngày phi ngàn dặm, đêm phi tám trăm dặm”.

Sau đó, vị đại thần liền cho Thiên lý mã chạy thử một vòng, nhưng chạy được vài bước nó đã chạy không nổi nữa, lúc này Thiên lý mã mới chợt nhận ra rằng: Nó đã già mất rồi.
-----------------------------

Chúng ta vẫn còn trẻ, và chính vì còn trẻ nên chúng ta việc gì cũng có thể làm, khó khăn thế nào cũng có thể vượt qua, nhưng chúng ta lại không muốn làm bất cứ việc gì, thấy khó là lại chùn bước. Và khi chúng ta thật sự gặp được nhà tuyển dụng như ý giống như hoàng đế hay tướng quân mà Thiên lý mã mơ ước, liệu chúng ta có nhận ra rằng, cái họ cần là người có thể hỗ trợ họ chứ không phải là người chỉ biết hoang tưởng.

Thiên lý mã có thể lựa chọn thương lái đi khắp thế gian hay người lính chinh chiến sa trường, cũng giống như người trẻ tuổi có thể lựa chọn đi làm trong công ty rồi phấn đấu dần lên làm sếp, hay lựa chọn khởi nghiệp để có sự nghiệp cho riêng mình.

—————————
Internet