Monday, February 17, 2020

Nhờ vợ uống nước

Trong hình ảnh có thể có: văn bản

Sunday, February 9, 2020

KHÔNG BAO GIỜ LÁ THẤT BẠI. TẤT CẢ CHỈ LÀ THỬ THÁCH

KHÔNG BAO GIỜ LÁ THẤT BẠI. TẤT CẢ CHỈ LÀ THỬ THÁCH
1. Không có ai là bất tài và vô dụng cả. Chỉ là bạn chưa ở đúng chỗ của mình và làm đúng sở trường của mình mà thôi.
2. Mỗi người đều có một câu chuyện đằng sau. Khi bạn chưa hiểu hết câu chuyện ấy, đừng phán xét một ai cả.
3. Tất cả mọi thứ - tốt hay xấu - đều bắt nguồn từ suy nghĩ của bạn. Hãy học cách nghĩ tích cực và kiểm soát suy nghĩ của chính mình.
4. Hãy trân trọng những thứ bạn đang có. Người hạnh phúc nhất không phải là người có tất cả, mà là người biết trân trọng tất cả mọi thứ họ đang có.
5. Trước khi nói một điều gì đó, hãy tự hỏi mình 3 câu sau: Điều này có đúng sự thật không? Điều này có cần thiết không? Điều này có mang lại thông điệp tích cực cho người nghe hay không?
6. Hạnh phúc là một sự lựa chọn.
7. Không có ai hạnh phúc mà chưa từng biết hương vị của khổ đau. Không có ai thành công mà chưa trải qua một lần thất bại. Quan trọng ở chỗ, bạn phải học được cách đứng dậy - bước tiếp - giữ lấy những bài học - và đừng bỏ quên nụ cười lại phía sau.
8. Dù hôm nay có tệ đến thế nào đi chăng nữa, bạn vẫn còn một thứ được gọi là ngày mai. Hãy đứng dậy, và làm lại, đằng nào cũng phải sống tiếp, thôi thì hãy sống cho thật hạnh phúc và tỏa sáng.
9. Giận ai thì cũng đừng giận đến ngày mai, nhất là với một nửa của mình. Bởi không ai biết được, đằng sau cánh cửa khép lại kia, mình có còn gặp lại họ lần nữa không.
10. Khi một sự cố xảy đến với bạn, thay vì ngồi than trời trách đất và dằn vặt vì những tổn thương, hãy nghĩ cách làm cho mọi chuyện sáng sủa hơn lên. Bởi chúng ta không kiểm soát được điều gì sẽ xảy đến với mình, nhưng phản ứng với tình huống đó theo cách nào - tiêu cực hay tích cực - hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của mình.

KHI ÔNG CHỦ TRẢ LƯƠNG 5 TRIỆU, BẠN SẼ ĐÓNG VAI NÀO? 😀

KHI ÔNG CHỦ TRẢ LƯƠNG 5 TRIỆU, BẠN SẼ ĐÓNG VAI NÀO? 😀
 NGƯỜI THÔNG MINH: Chủ trả lương 5 triệu thì làm việc đúng 5 triệu, không hơn và cũng không kém, bởi vì sợ mình thiệt, sợ khổ bản thân mình. 10 năm sau vẫn lương 5 triệu. Khiến mình mãi thiệt.
 NGƯỜI TRÍ TUỆ : Chủ trả lương 5 triệu, đồng ý và bỏ ra công sức gấp đôi số lương đó. Không sợ mệt, không sợ khổ. Vài năm sau lương 50 triệu và bắt đầu lên Giám đốc.
 NGƯỜI CÓ CHÍ: Chủ trả lương 5 triệu, đồng ý và làm việc miệt mài không sợ gian khổ, thiệt thòi. 5 - 10 năm sau đủ kinh nghiệm và vốn liếng nghỉ việc mở công ty riêng làm chủ. Tháng kiếm 500 triệu.
 NGƯỜI LIỀU MẠNG: Chủ trả lương 5 triệu, không đồng ý, chửi cả ông chủ, tay không một đồng bỏ ra ngoài ship hàng rồi mở công ty riêng. Vài năm sau ngồi bán trà đá.
 NGƯỜI NGU: Chủ trả lương 5 triệu, chê ít, bỏ đi không làm, kiếm việc khác. Kiếm mãi không được việc như ý thì thất nghiệp, đồng ý tạm việc lương 4 triệu. Vài năm sau vẫn vậy vì mải mê đổi việc, lương dậm chân tại chỗ
 NGƯỜI SỐ NHỌ : Chủ trả lương 5 triệu, đồng ý và bỏ ra công sức gấp đôi số lương đó. Không sợ mệt, không sợ gian khổ, thiệt thòi. Vài năm sau lương vẫn 5 triệu. Nhưng đủ kinh nghiệm và vốn liếng nghỉ việc mở công ty riêng làm chủ. Vài năm sau gặp lại thấy ngồi bán trà đá.
 NGƯỜI ĐẸP TRAI: Chủ trả lương 5 triệu, không đồng ý nhưng chịu làm không công miệt mài cày cuốc chịu nhục chịu khổ thức khuya dậy sớm, 6 tháng sau con gái ông chủ có bầu, làm đám cưới rồi hốt trọn cả gia tài.

Saturday, February 8, 2020

bài học vua thỏ

CÂU CHUYỆN CỦA VUA THỎ: ĐỪNG TƯỞNG THƯỞNG HẬU HĨNH CHO NHÂN VIÊN LÀ TỐT

Ở vách núi Nam Sơn có một bầy thỏ. Dưới sự quản lý của Vua Thỏ, bầy thỏ có cuộc sống no đủ, vui vẻ. Nhưng thời gian gần đây, thức ăn thỏ kiếm được ngày càng ít. Nguyên nhân do đâu? Vua Thỏ phát hiện, hóa ra có một số con thỏ lười nhác.

Vua Thỏ phát hiện, một số con thỏ lười nhác đã tạo ra ảnh hưởng xấu đến những con khác. Những con thỏ chăm chỉ cũng cho rằng, làm nhiều hay ít cũng đều như nhau, vậy cần gì phải làm chăm chỉ? Do vậy, chúng rủ nhau không làm việc. Trong tình trạng như vậy, vua Thỏ quyết định tuyên bố: “Ai làm việc chăm chỉ sẽ giành được phần thưởng cà rốt đặc biệt.”

Một chú thỏ xám con đã giành được củ cà rốt khen thưởng đầu tiên của vua Thỏ. Sự kiện này đã gây xôn xao dư luận. Vua Thỏ không ngờ hiệu ứng lại mạnh như vậy, nhưng đó lại là hiệu ứng không tốt. Có một số thỏ cao niên đến gặp vua Thỏ, chỉ ra vô số mặt chưa được của thỏ xám con, đồng thời chất vấn vua Thỏ đã dựa vào tiêu chuẩn nào để thưởng cho thỏ xám con? Vua Thỏ trả lời: “Ta thấy thỏ xám con đã làm việc rất chăm chỉ, nếu như các ngươi cũng như vậy, đương nhiên sẽ nhận được phần thưởng của ta”.

Bầy thỏ đã phát hiện ra bí mật giành được giải thưởng. Chúng nhận ra rằng, chỉ cần trước mặt vua Thỏ thể hiện mình là người chăm chỉ, chắc chắn sẽ nhận được phần thưởng. Nhưng cũng có một số con thỏ thật thà vì không biết phải làm cách nào để lấy lòng vua Thỏ nên luôn bị thiệt thòi. Lâu dần, bầy thỏ thịnh hành tác phong làm việc hai “linh hoạt”: trước mặt thì một kiểu, đằng sau thì một kiểu. Rất nhiều con thỏ tìm đủ mọi cách để lấy lòng Vua Thỏ, thậm chí không từ mọi thủ đoạn. Phẩm chất trung thực yêu lao động vốn có của bầy thỏ đã bị xói mòn.

Để thay đổi vấn nạn trên, vua Thỏ đã ban hành một bộ quy định khen thưởng. Bộ quy định nêu rõ, tất cả những thức ăn mà bầy thỏ đem về đều phải thông qua kiểm tra, sau đó sẽ tiến hành khen thưởng căn cứ theo số lượng hoàn thành. Trong một thời gian ngắn, năng suất lao động của bầy thỏ thay đổi hoàn toàn, lượng thức ăn dự trữ trong kho cũng nhiều lên.

Nhưng vua Thỏ cũng không đắc chí được lâu. Năng suất lao động của bầy thỏ một thời gian sau lại nhanh chóng đi xuống. Vua Thỏ rất ngạc nhiên nên đã tiến hành điều tra, thì ra nguồn thức ăn gần chỗ bầy thỏ sinh sống đã sớm bị khai thác kiệt quệ, nhưng không con thỏ nào chịu đi tìm nguồn thức ăn mới.

Có một thỏ tai dài chỉ trích thuyết số lượng của vua Thỏ, chính thuyết này đã làm nảy sinh ra tư tưởng chủ nghĩa công lợi về hành vi trong một thời gian ngắn, không có lợi cho việc bồi dưỡng động cơ hành vi thực sự phát triển trong dài hạn của bầy thỏ.

Vua Thỏ nhận thấy thỏ tai dài nói cũng có lý nên bắt đầu suy nghĩ lại. Một hôm, thỏ xám con không hoàn thành nhiệm vụ của ngày hôm đó, anh bạn thân Đô Đô đã chủ động đưa nấm của mình cho thỏ xám. Sau khi biết chuyện, vua Thỏ rất tán thưởng phẩm chất giúp đỡ người khác. Hai ngày sau, vua Thỏ tình cờ gặp Đô Đô ở cửa nhà kho, cao hứng thưởng cho Đô Đô phần thưởng gấp đôi.

Đã có tiền lệ như vậy, trò hai mặt lại thịnh hành trở lại. Bầy thỏ đều tìm cách lấy lòng vua Thỏ, khiến vua Thỏ ăn không ngon, ngủ không yên. Con thì thắc mắc: “Tại sao thần làm nhiều như vậy nhưng lại nhận được ít phần thưởng hơn Đô Đô, bệ hạ dựa vào cái gì lại làm như vậy?”. Con thì chất vấn: “Lần này thần kiếm được rất nhiều thức ăn, nhưng phần thưởng lại ít hơn lần trước, xin hỏi bệ hạ, công bằng ở đâu?”

Lâu dần sự việc càng trở nên tồi tệ hơn, nếu không có phần thưởng nhiều, không ai chịu làm việc. Nhưng nếu không có ai làm việc thì ăn cái gì? Vua Thỏ cảm thấy bất lực. Ông tuyên bố, tất cả những ai đồng ý trở thành tình nguyện viên lập công cho bầy thỏ sẽ lập tức nhận được một giỏ cà rốt to.

Lệnh vua vừa ban, bầy thỏ tranh nhau ghi tên lập công. Vua Thỏ mừng thầm, nhưng đâu ngờ, trong đám thỏ đó, không có con nào hoàn thành nhiệm vụ đúng hạn. Vua Thỏ giận run người, chạy đi tìm chúng để trách móc. Cả bọn đồng thanh phản bác lại: “Thưa bệ hạ, chuyện này không thể trách chúng thần được. Xin hỏi, cà rốt đã có trong tay rồi ai còn có tâm trạng đi làm việc nữa đây?”.

Lời bình: Trong mô hình quản trị nhân sự, việc khen thưởng nhân viên cần được cân nhắc kỹ càng và áp dụng hợp lý nếu không sẽ phản tác dụng. Củ cà rốt của vua Thỏ không mang lại tác dụng khích lệ, mà ngược lại đã khiến bầy thỏ trở nên ngạo mạn và chỉ thích hư vinh.

Là người lãnh đạo, nếu không cân nhắc kỹ việc sử dụng củ cà rốt thì không những chẳng làm nhân viên chăm chỉ làm việc, là còn chuốc lấy toàn rắc rối. Điều đó đồng nghĩa với việc không đem lại cho nhân viên niềm vui, mà lại là thuốc độc.

Theo Trí Thức Trẻ