Friday, June 28, 2019

Đam mê

#CHÁNcongviec
Bạn tôi Hà vừa nghỉ việc, đây là lần thứ 3 trong năm, lí do cũng giống 2 lần trước: Nhàm chán, không hứng thú.

Hà tốt nghiệp năm ngoái, mới tốt nghiệp đã xin được vào một công ty lớn, tuy lương không cao nhưng có môi trường làm việc rất tốt, nhưng cô vẫn chưa thấy hài lòng, làm vài tháng thì nghỉ vì cảm thấy nhàm chán.

Ban đầu cô cho rằng đó là vấn đề thuộc về phía công ty, nên đã xin sang một công ty khác mới thành lập, vẫn là vị trí đó, và sự nhàm chán lại tiếp tục tái diễn…

Và cô kết luận: Cô không phù hợp với công việc này, phải đổi việc khác.

Chúng tôi đều khuyên cô, nửa năm mà nhảy việc những 2 lần, có vẻ nhanh quá, nên làm thêm một thời gian nữa hãy quyết định.

Thái độ của cô vô cùng kiên quyết: "Cần phải làm những việc bản thân cảm thấy hứng thú, mình không thích công việc này, vì vậy không thể làm tốt, mọi người khuyên can cũng không có tác dụng"

Nói là làm, cô thấy nhân viên kinh doanh năng động, lương cũng cao, vậy là cô ứng tuyển làm nhân viên kinh doanh.

Kết quả, cô làm được một tháng, không kí được bất cứ hợp đồng nào, cô lại phán đây không phải công việc cô "thích", vậy là lại tiếp tục xin nghỉ, tiếp tục tìm công việc tiếp theo mà cô "thực sự có hứng thú".

Cứ thế, cho đến giờ vẫn ở nhà ăn bám bố mẹ...

Từ trước đến nay, chúng tôi đều tin vào câu nói: "Đam mê chính là thầy giáo tốt nhất". Không ít người xem đây là lời nói vàng ngọc, bất kể chọn hướng đi, ngành nghề, công việc, bắt buộc phải là "bản thân yêu thích", "có hứng thú".

Nhưng có một câu nói khác thế này: "Hứng thú cũng như việc uống Coca, ngay lúc đó sẽ khiến bạn thấy sảng khoái, nhưng cũng rất nhanh mà bạn cảm thấy ngấy, không thể uống mỗi ngày".

Vì vậy, đôi khi đam mê không phải thầy giáo tốt nhất, nếu chỉ dựa vào sở thích để tìm việc thì vô cùng lãng phí sự nghiệp, tuổi trẻ của bản thân.
Một sự thật rất tàn nhẫn đó là: cái "không đam mê" mà nhiều người nói đến, thực ra chỉ là để trốn tránh cảm giác nhàm chán trong công việc.
Không ít người không chịu được cảm giác này, và rồi lại trốn chạy, nhưng lại không biết làm thế nào, chỉ có thể ôm hi vọng tìm được công việc khác "có hứng thú", dường như làm như vậy thì sẽ thoát khỏi nhạt nhẽo vậy.
Sau đó, họ sẽ không ngừng nhảy việc, hi vọng công việc tiếp theo, chính là "công việc yêu thích" mà họ đang tìm kiếm.
Thực ra, làm như vậy là đang che đi gốc rễ vấn đề, khiến chúng ta càng mất đi phương hướng.
Bởi vì, không có bất kì công việc nào là hoàn mỹ cả, cho dù công việc có mới mẻ đến đâu, bạn có rất thích đi chăng nữa thì công việc lặp lại theo năm tháng, sớm muộn cũng sẽ lấy đi nhiệt huyết ban đầu của bạn.
Nếu chỉ dựa vào đam mê, sẽ không thể vượt qua được những khó khăn trong mười mấy năm, bởi vì những công việc bắt đầu từ đam mê, cũng cần xem các yếu tố khác như đãi ngộ, thành tích bản thân, gía trị bản thân, sự kiên trì của cá nhân.
Tác dụng của đam mê, không quan trọng như chúng ta thường nghĩ, bởi rất nhiều người thành công trong một lĩnh vực, không chỉ bởi họ thích, mà còn bởi họ có đủ năng lực để làm tốt công việc đó.
Nếu như đến nay bạn vẫn không biết bạn thích làm gì, vậy hãy tập trung tinh thần, làm tôt những công việc bạn đang làm.
Không phải cứ đam mê là sẽ làm tốt, mà là làm tốt rồi mới cảm thấy yêu thích, đam mê.
Đến một ngày bạn sẽ nhận ra, cái gọi là xuất sắc, ngoài việc lựa chọn thì năng lực và thói quen mới là mấu chốt quyết định
(Sưu tầm trên mạng)

Tuesday, June 25, 2019

Bán Tủ lạnh bắc cực

Bán tủ lạnh ở Bắc Cực có phải việc bất khả thi?


Giữa vùng đất chìm trong băng tuyết suốt 365 ngày mỗi năm, không biết đến nóng bức hay ấm áp là gì, liệu họ có cần tới một thiết bị làm lạnh nữa hay không? 

Để trả lời câu hỏi này, một người đàn ông đã lặn lội tới tận Bắc cực, nơi người Eskimo sinh sống, để thử chào bán một chiếc tủ lạnh. Nhiều người, thậm chí cả những bạn bè thân thiết nhất của anh chàng này khi nghe chuyện đều cảm thấy nực cười và không ủng hộ. Họ cho rằng đây là một công việc bất khả thi không thể nào thực hiện được, thay vào đó, anh ta nên mang lò sưởi tới để xua tan sự băng giá cho người dân ở Bắc cực thì hơn. 

Tuy vậy, người đàn ông vẫn kiên định với ý nghĩ của mình. Nhưng thay vì quảng cáo về công dụng làm lạnh của chiếc tủ lạnh đời mới, anh lại giới thiệu cho những người dân Eskimo tại đây về công dụng giữ thức ăn tươi mới mà không hề bị đóng băng trong cái giá rét của băng tuyết bao phủ khắp nơi. Thay vì phải chờ đợi một thời gian rất dài để làm tan băng từ thức ăn và nước uống, những người dân ở đây có thể tiết kiệm khoảng thời gian lãng phí và không sợ làm mất mùi vị của thức ăn nếu được sử dụng tủ lạnh để bảo quản. Chính vì vậy, cho dù có bán tủ lạnh tại Bắc cực đi nữa, anh vẫn có thể thành công với ý tưởng có phần ngược đời của mình.

Có thể thấy rằng, những cơ hội kinh doanh lớn nhất thường bắt nguồn từ những lối tư duy siêu thường và khác biệt nhất. Vì lẽ đó, chúng ta phải luôn dấn thân vào những con đường tưởng chừng như vô lý nhất để tìm ra những cơ hội độc đáo nhất mà chưa ai có thể khai thác được. Chính sự độc đáo đó sẽ làm nên thành công khác biệt cho bạn.

Sunday, June 23, 2019

công bằng

Có một chàng trai, không thi vào đại học, cha mẹ đã tìm một người vợ cưới về cho anh. Sau khi kết hôn, anh dạy học tại một trường tiểu học trong làng. Vì không có kinh nghiệm, nên chưa đầy một tuần anh đã bị học sinh tẩy chay, khiến anh bị sa thải.
Trở về nhà, người vợ khẽ khàng lau nước mắt cho anh, an ủi nói: “Những việc không vừa ý mình thì có đầy ra đó, có người trút ra được, cũng có người trút không được, anh không cần phải thương tâm như vậy, cũng sẽ có nhiều việc thích hợp hơn đang chờ anh kia mà”.
Về sau, anh ra ngoài làm công cho người ta, lại bị ông chủ đuổi về nhà vì anh làm việc quá chậm.
Lúc đó, vợ nói với anh: “Động tác luôn có nhanh có chậm, người ta đã làm việc nhiều năm như vậy, còn anh thì chỉ là học sinh đọc sách, sao có thể nhanh như họ được?”.
Anh lại trải qua rất nhiều công việc, nhưng cũng vẫn thế, phần lớn là bỏ dở nửa chừng.
Thế nhưng, mỗi lần anh chán nản thất vọng trở về, người vợ lại luôn luôn an ủi anh, chưa bao giờ than trách một câu.
Lúc hơn 30 tuổi, anh nhờ vào khả năng thiên phú về ngôn ngữ, làm trợ giảng tại trường khuyết tật. Về sau, anh xây dựng được một trường khuyết tật khác. Sau đó, tại rất nhiều thành phố, anh lại xây dựng được rất nhiều phân hiệu khác.
Từ đó, anh đã là ông chủ có ngàn vạn tài sản rồi.
-------------
Một ngày, khi đã công thành danh toại, anh hỏi vợ rằng: “Mỗi lúc anh cảm thấy tiền đồ vô vọng, điều gì đã khiến em lúc nào cũng có lòng tin với anh như vậy?”
Cô trả lời mộc mạc, đơn giản: “Một mảnh đất, không hợp cho việc trồng lúa mạch, có thể trồng thử đậu; nếu đậu cũng không thích hợp, có thể thử trồng dưa leo; nếu cả dưa leo cũng không được… thì rải lên một ít kiều mạch nhất định cũng có thể nở hoa.
Bởi vì một mảnh đất, luôn luôn có một hạt giống thích hợp với nó, cuối cùng cũng sẽ có thành quả thu hoạch trên mảnh đất đó thôi”.
"Trên thế gian này không ai là vô dụng cả, chỉ có điều chúng ta không đặt họ đúng vị trí mà thôi."

Saturday, June 22, 2019

Bill gate

[JUST FOR FUN] :)))))))

Một giảng viên tài chính đã trò chuyện với nhiều sinh viên tại một buổi giao lưu như sau:

- Sinh viên hỏi: "Thưa thầy, em muốn được thành công như Bill Gates thì phải làm thế nào?"

- Giảng viên hỏi lại: "Em có biết ông ấy thành lập công ty nào không?"

- Sinh viên: "Em biết, đó là Microsoft ạ."

- Giảng viên: "Vậy em có biết Bill Gates đã học trường nào không?"

- Sinh viên: "Ông ấy từng học Harvard, nhưng đã bỏ học giữa chừng. Cho nên người có năng lực thì không nhất thiết phải học đại học nữa đúng không thầy?"

- Giảng viên: "Vậy em có biết ai là người hợp tác đầu tiên với Bill Gates hay không?

- Sinh viên: "Dạ... "

- Giảng viên: "Là IBM. Em có biết tại sao IBM hợp tác với một công ty nhỏ bé vừa thành lập hay không? Vì mẹ của Bill Gates là Chủ tịch ủy ban điều hành United Way toàn quốc, người đã trực tiếp giới thiệu con trai với Giám đốc IBM."

Sau khi bạn sinh viên đó ngồi xuống suy ngẫm, một người khác lại đứng lên hỏi giảng viên nọ rằng:

- "Thưa thấy, vậy còn Warren Buffett thì sao ạ?"

- Giảng viên cười: "Em có biết tỷ phú Buffett bắt đầu đầu tư chứng khoán từ năm bao nhiêu tuổi không?"

- Sinh viên: "Là 11 tuổi ạ."

- Giảng viên: "Đúng thế, vậy em nghĩ tại sao một đứa trẻ 11 tuổi có thể mua cổ phiếu ở sàn giao dịch chứng khoán Hoa Kỳ?"

- Sinh viên: "Dạ... "

- Giảng viên: "Đó là bởi vì cha ông ấy là thượng nghị sĩ Hoa Kỳ." 😂

Nguồn: Đặng Xuân Quyết

#Vietnambanking