Thursday, September 26, 2019

ba con sói

Một người đàn ông dẫn theo đứa con trai 8 tuổi của mình bước vào một hiệu thuốc.
Họ tình cờ đi ngang qua một gian hàng bán bao cao su và cậu bé bắt đầu thắc mắc với ông: “Bố ơi, cái này là cái gì vậy ạ?”
Người bố, mặt không hề biến sắc, thẳng thắn trả lời, “Chúng được gọi là bao cao su và Đàn ông chúng ta sử dụng nó để bảo vệ bản thân trong những buổi ân ái con trai à.”
“Ồ con hiểu rồi ạ,” cậu bé đáp lại, giọng trầm tư. “Vâng, đúng là con đã được nghe về điều này trong lớp học sức khỏe và giới tính ở trường ạ.”
Cậu bé nhìn quanh và cầm lấy một hộp 3 con sói và hỏi, “Nhưng mà bố ơi sao lại có tận 3 cái trong hộp này vậy ạ?”
Người bố ôn tồn giải thích, “Chúng dành cho mấy cậu nhóc trung học con ơi, một cái cho Thứ Sáu, một cái cho Thứ Bảy, và một cái cho Chủ nhật.”
“Đỉnh thật” cậu nhóc nói, rồi chỉ tay vào hộp 6 cái và hỏi, “Vậy thì loại này thì dành cho ai vậy bố?”
“À chúng dành cho mấy sinh viên đại học đấy,” người bố đáp lại, “Hai cái cho Thứ Sáu, hai cái cho Thứ Bảy, và hai cái cho Chủ nhật.”
“ÁI CHÀ!” cậu nhóc rú lên, “Vậy những ai thì dùng LOẠI NÀY ạ?” cậu nhóc hỏi lại, trong tay là hộp loại 12 cái. Sau một tiếng thở dài não nề kèm theo giọt lệ trong khóe mắt, người bố đáp lại.
“Những người đàn ông đã cưới vợ, con yêu à. Một cái cho Tháng Một, Một cái cho Tháng Hai, Một cái cho Tháng Ba…

Monday, September 16, 2019

thế nào là Thích nghi

EM CHẲNG THÍCH GÌ
EM CHỈ THÍCH NGHI.
Chuyện là thế này, hè rồi mình đi thực tập. Bữa có sếp lớn người nước ngoài qua, ông có tài sản tới mấy chục triệu đô lận. Rồi mình và anh em công ty phân công đưa ổng lên farm ở Đà Lạt để làm việc. Làm việc xong thì ổng dẫn đi ăn. Cuốc bộ từ sáng tới giờ bụng đói meo, khi nghe tới ăn uống là mệt mỏi tan biến. Trước đây thì Daniel cũng có lên Đà Lạt nhưng mà chỉ toàn đi chợ đêm ăn bánh tráng nướng. Sinh viên mà, tiền đâu ra mà ăn nhà hàng sang trọng, thầm nghĩ phen này được hôm ăn no căng bụng nè. Mà đời hông như mơ. Nhà hàng sang trọng (tận 6 sao), menu toàn đồ Âu-Mỹ hấp dẫn là thế mà Sếp kêu toàn mấy món có rau, củ, quả để ăn. Ổng còn nói cái nhà hàng này nổi tiếng nhất là mấy món như vầy, tụi mày ăn đi, ăn nhiều vào để hấp thụ tinh hoa của đất trời cao nguyên. Khóc! Mình ăn nấm thì nhớ tới lươn hấp sả, ăn bông artichoke thì nhớ tới sụn bò tơ hầm củ cải. Cái thành ra vừa ăn vừa khóc thầm, mỗi miếng nuốt vào như nuốt luôn nước mắt trong tim. Sếp nhẹ nhàng múc cho anh em mình một đứa một bát đầy cà rốt - đúng ngay thứ mình hông ưa. Từ nhỏ tới lớn, mình đã hông bao giờ đụng đến thứ củ này, cái mùi vị của nó làm mình ghét cay ghét đắng. Nhưng giờ Sếp để phần cho mình rồi, hem ăn thì mất lòng, lần sau ổng hổng dẫn đi nữa. Mình đành cắn răng lấy can đảm, nhắm nghiền mắt rồi thồn đống cà rốt vào miệng, trệu trạo nhai. Thấy mình ăn mà nghẹn ngào cảm xúc quá, ổng mới hỏi là mày hem thích ăn hả Daniel. Mình thật luôn với Sếp là trước nay em chỉ ham mê thịt thà như phàm phu tục tử, chứ ăn rau ăn cỏ như này em HEM THÍCH.
Mọi thứ xung quanh như lặng đi, anh em đi cùng tái mặt cả. Sếp hớp một ngụm nước lọc, với tay lấy khăn lau miệng một cách tiêu sái rồi ôn tồn nói: “Vì mày theo tao chưa lâu, chưa quen với phong cách sống và tư tưởng của tao nên lần này tao không chửi. Nhưng từ hồi tao lăn lộn lập nghiệp tới giờ, tao ghét nhất tụi mở miệng ra là không thích cái này, không ưa cái nọ. Kiểu người như vậy sống ở đời đã là khó chứ chưa nói đến chuyện hợp tác làm ăn!”. Mình nghe xong thì chưng hửng. Ủa?! Hông lẽ chuyện sở thích cũng ảnh hưởng đến công việc này nọ hay sao? Trước giờ thầy cô có ai dạy mình đâu, phải chăng sếp là cao nhân nên tâm ý sâu xa vời vợi!? Thấy vậy mình liền năn nỉ Sếp chỉ bí kíp, chứ đầu óc em non dại hông hiểu được thâm ý trong lời nói. Sếp liền đá mắt nhìn chén cà rốt trên bàn. Hiểu ý, mình lao vào ăn ngấu ăn nghiến như Tôn Ngô Không ăn đào tiên, loáng cái đã hết sạch chén-cà-rốt-thân-yêu. Sếp nhếch mép cười hài lòng. Sau đó, ổng dạy mình một bài học mà suốt đời mình hem thể nào quên được - bài học về “SỰ THÍCH NGHI”.
Động từ thích nghi, ADAPT, tiếng Anh đọc là: ờ đáp tờ (chữ tờ đọc nhẹ nghe cho nó tây), nội động từ của nó mang nghĩa là thích nghi, còn ngoại động từ thì có nghĩa là tra vào, lắp vào. Năng lực thích nghi tiếng Anh là ADAPTABILITY. Từ thời nguyên thủy, khả năng thích nghi chính là điều kiện quyết định đến sự tồn vong của một giống loài. Vũ trụ xoay vần, có bao nhiêu nòi giống sinh ra, phát triển rồi tuyệt chủng. Dù cho giống loài đó từng đứng trên đỉnh của chuỗi thức ăn, từng là bá chủ của địa cầu nhưng nếu không thể thích ứng với tự nhiên thì vẫn đi vào cảnh diệt vong. Trái đất như cái phễu có lưới, sàng lọc tất cả, chỉ những loài có thể thích nghi với điều kiện sống mới có thể tồn tại. Lịch sử loài người cũng cho thấy, dân tộc nào có khả năng thích nghi cao thì phát triển hùng mạnh. Không phải tự nhiên mà quân Mông Cổ của Thành Cát Tư Hãn là những dũng sĩ kiêu hùng trên lưng ngựa. Sự hung mãnh của họ là kết quả của bao thập kỉ vật lộn để sinh tồn với tự nhiên, sống đời du mục và chiến tranh triền miên giữa các bộ lạc. Chỉ đến khi Thiết Mộc Chân (Thành Cát Tư Hãn) đứng ra thống nhất thì loạn lạc mới chấm dứt. Và cũng từ đây, thế giới ghi nhận sự ra đời của một trong những đế chế hùng mạnh và oanh liệt bậc nhất lịch sử nhân loại. Tục xưa kể lại, khi một bé trai Mông Cổ được sinh ra sẽ được bà mụ sẽ thả trong chậu nước to, đứa nào vùng vẫy được thì sẽ được nuôi lớn, còn nếu đoản mệnh thì đành chấp nhận. Không ai có quyền chống đối phong tục này và không có đứa bé nào là ngoại lệ, kể cả hoàng thân quốc thích. Bất cứ 1 người đàn ông Mông Cổ nào, từ khi còn là một đứa trẻ, cũng phải trải qua nhiều thách thức kinh hoàng nhằm chọn ra những đấng nam nhi mạnh mẽ nhất, kiên cường nhất, có thể sống với mọi điều kiện, với mọi kiểu khí hậu, địa hình. Quân của Đại Hãn anh dũng thiện chiến, trước rừng thiêng nước độc không chùn chân, tuyết lạnh sương pha không run rẩy, sa mạc chói chang không khát nước. Họ tồn tại được hết nên vó ngựa Mông Cổ mới càn quét từ Á sang Âu, khiến nhà Tống của Trung Hoa rộng lớn phải quỳ gối, nước Pháp cũng khiếp sợ. Ngay cả đế quốc La Mã thần thánh cũng phải hát bài kinh cầu nguyện:”Chúa cứu vớt chúng con khỏi cơn thịnh nộ của Tatar”(Tatar, đọc là Tát ta, hay còn gọi là Thát Đát-ý chỉ quân Mông Cổ) . Cuối cùng, những kẻ tự xưng là sói của thảo nguyên đã dùng võ lập quốc, dựng lên một vương triều vĩ đại với tổng diện tích lãnh thổ lên đến 24 triệu ki lô mét vuông.
Khả năng thích nghi chính là vũ khí tối thượng của kẻ mạnh, thời nào cũng thế. Đứng trước gió bấc phương Bắc thì cười khẩy, không được nổi dù chỉ một cục da gà. Ngồi dưới nắng gắt trời Nam phải cười nói khoái hoạt, phe phẩy quạt mo như Chu Du ngồi tính kế cho Đông Ngô. Phong thái hào hoa, mặc xác bốn mùa thì mới đủ sức tiêu dao giang hồ, ngang dọc bốn phương. Trong đại dương không có loài cá lớn nào mà sức thích nghi kém, suốt quãng đời của mình, chúng nó thực hiện những cuộc di cư vĩ đại dài hàng nghìn cây số, xuyên qua những dòng biển nóng lạnh của những đại dương khác nhau trong nhiều ngày liền không mệt mỏi. Dưới lòng biển thăm thẳm, nơi có áp lực nước khủng khiến có thể ép bẹp chiếc Fortuner trong một nốt nhạc cũng tồn tại hàng tá loài cá sinh sống. Có con vảy cứng như thép, có con mỏng dẹt như giấy. Mày thấy đó! Tạo hóa nhiệm màu, thích nghi là chìa khóa để tồn tại. Nếu mày tự tin mình là kình là ngạc thì cứ bơi ra bể lớn. Tồn tại được, adapt được thì xin mời vùng vẫy cho thỏa chí anh hùng! Cứ tập thích nghi đi, rồi trong cuộc đời này mày sẽ kiêu hãnh vẫy đuôi, đạp sóng đạp gió giữa muôn trùng khơi!!!
(Vì bài dài nên ai thích đọc thì đọc tiếp, hông thì đoạn trên đã là đủ nha!).
Hùm beo có nanh vuốt để săn mồi, người có khả năng thích nghi để tồn tại. Nhưng nanh vuốt không được mài giũa thì sẽ cùn. Khả năng bất kỳ, nếu không được đem ra “xài” sẽ mất. Trải qua thời gian tiến hoá, cái khả năng thích nghi ngày càng teo lại, cái tôi ngày càng phình ra to. Mà lớp trẻ Việt Nam là điển hình cho vụ này. Ai cũng đặt cá nhân mình lên trên đầu, lòng vị kỷ cao ngất. Hưởng thụ quen rồi, sung sướng quen rồi nên hem chịu được những cái bất tiện nhất thời. Cơm nước ba mẹ dâng lên tận họng, chỉ việc ngồi vào bàn mà ăn, chỉ mỗi học bài mà cũng có giỏi gì với thế giới đâu. Đã vậy mà ăn còn kén này kiêng nọ, chê lên chê xuống. Quanh năm suốt tháng chẳng cần phải đụng một móng vào việc nhà vì đã có ba mẹ dấu yêu nai lưng làm hết. Chính sự bảo bọc của phụ huynh đã làm thui chột con cái mình, gián tiếp biến tụi nhỏ thành những đứa bất tài vô dụng. Ở điều hòa riết không chịu nổi tiết trời hanh khô, đạp ra nắng là đứng xíu là xỉu. Mưa gió chút chút là cảm mạo sổ mũi, thì hào kiệt anh hùng cái nỗi gì?
Tao thấy tụi sinh viên đi làm tình nguyện, ở nhờ nhà người ta mà trời mới oi bức xíu là than nóng. “Nóng quá, nóng quá”, cứ mỗi đứa than một câu, cả bầy cùng than nghe nó loi nhoi như bầy vịt. Rồi tới mùa lạnh ở Hà Nội, thanh niên trai tráng mà mặc mấy cái áo phao to sù sụ dày hơn cái áo của tao gấp mấy lần, ngồi co ro trong quán cà phê bệt, luôn miệng kêu “ Rờ..ờ…ẹt…quạ” (chắc nguyên văn là “rét quá” nhưng do trời lạnh, răng môi đánh vào nhau cằm cặp nên nó biến âm thành ra như thế!). Hai tay tụi nó thì nhét sâu trong túi, nhìn co ro côi cút như cô bé bán diêm nhưng phiên bản vai ngang ngực nở. Tao nhìn mà cám cảnh, không tìm đâu ra được hào khí Đông A của tổ tiên trên người tụi nó hết!
Tao đi công tác bên Hàn, trời lạnh âm mấy độ mà dưới đường là cả tá sinh viên đại học mặc áo ba lỗ chạy bộ ầm ầm, miệng thở ra khói, mặt mũi ngời ngời khí chất nam tử hán y chang Jang Dong Gun. Còn những nữ sinh thì mặc hoodie xinh xắn, hem chạy mà đi bộ nhanh thành tốp, vừa đi vừa cười nói rôm rả. Mà cười là che miệng nha, nhìn duyên dáng nữ tính hết sức luôn vậy á! Tao nhìn tụi nó mà thấy xuân thì phơi phới, máu huyết rần rần chạy dọc thân thể. Tao lột áo ở trần, mặc cái quần thể thao màu xanh chuối rồi phi xuống đường chạy chung, vừa chạy vừa hét Ki-un-ne-yo (có nghĩa là cố lên đó). Sinh viên ở mấy nước phát triển ai ai cũng vậy, hem bao giờ sợ lạnh sợ nóng, cứ thể dục thể thao ì xèo, cơ thể tráng kiện, khoẻ mạnh cực kỳ. Người ta làm được thì mình làm được. Đi đâu tao cũng thấy thú vị, đến đâu tụi nó cũng vui vẻ tận hưởng. Tới Bắc Cực phải chào nhau bằng cách cọ mũi như người Eskimo thì nó tươi cười cọ mũi. Tới Kenya thì người ta nhổ nước bọt vào tay rồi mới bắt tay chào hỏi, tao cũng hào hứng nhổ lên tay mấy bãi rồi đi bắt tay hết cả làng. Trong từ điển của tao hông có gớm có ghê cái gì cả. Những nghi thức đó trong mắt tụi mày là kém vệ sinh, là mất lịch sự nhưng đối với dân bản địa lại hàm chứa cả văn hóa và giá trị tinh thần sâu sắc. Người tinh hoa là người hiểu và chấp nhận những điều như vậy.
Cứ thích nghi và hòa nhập, từ đó tâm hồn sẽ trở nên rộng lớn hơn, bao dung và thu nhận mọi khác biệt của bốn phương. Đó gọi là đức tính QUẢNG ĐẠI, cũng chính là sự thăng hoa của thích nghi. Người quảng đại rồi sẽ trở thành phần tử tinh hoa, sau khi tốt nghiệp sẽ tỏa đi khắp thế giới, bay khắp năm châu bốn bể. Quăng tụi nó ở đâu cũng được, tụi nó enjoy hết, say OK hết. Tụi nó thích nghi tất cả, dung hợp tất cả, dù ở đâu cũng sinh sống và làm giàu được!
Thương nhân quốc tế, bay đông bay tây thương thuyết mần ăn, quy tắc đầu tiên là: nhập gia tùy tục! Mày yên tâm là giới làm ăn thật sự chuẩn quốc tế, họ không có ăn mấy món hại sức khoẻ như tiết canh hà nàm này nọ, cũng không có ăn động vật hoang dã quý hiếm hay thú cưng đâu. Thực phẩm phổ biến của họ, mùi vị thế nào cũng là thực phẩm, mình đều phải ăn được. Tao qua Thái làm ăn, vừa bước xuống máy bay là chắp tay Sa-wa-dee (xin chào). Tụi Thái mời ăn châu chấu, bò cạp chiên là tao cười tít mắt nói Mai pen rai (rất sẵn lòng). Tao qua Trung Quốc cũng vậy. Đối tác uống nữ nhi hồng ăn tàu hũ thúi là tao gắp lấy gắp để. Đi Trung Đông, người ta mời Shisa là tao hút khí thế liền. Lên Tây Bắc, người ta mời 1 chén rượu ngô thì tao mời lại 1 chén, mèng mén thắng cố gì cũng vừa miệng tao. Cứ vậy là người ta thích! Thích thì mới đặt bút hạ tay ký hợp đồng được. Còn ký xong, về tới khách sạn móc họng ói hay mang mõ ra gõ mõ đọc kinh sám hối là chuyện của mình, hem ai biết (trừ mình với cái bóng đèn trong phòng). Người mà nóng lạnh không than, dễ ăn dễ ngủ, không màng tiểu tiết, thích nghi tất cả mới có thể dựng nên cơ đồ. Cứ học tập mấy con gián ấy. Cống rãnh nào cũng sinh sôi được. Dù nổ bom nguyên tử thì vẫn nhởn nhơ bò quanh như thường. Cho nên người ta mới gọi gián là Tiểu Cường, vì sức thích nghi của nó quá mãnh liệt.
Mày cứ ngẫm lại chữ ADAPT đi. Mày cứ thử hình dung mỗi người trên đời đều là mảnh ghép, còn thế gian là một bộ xếp hình khổng lồ. Nếu mày là mảnh xếp hình linh hoạt, mềm dẻo thì lắp vào đâu cũng trùng khớp, tra vào đâu cũng phù hợp thì mày sẽ thành mảnh ghép có thể ăn nhập với mọi bức hình. Trong bức tranh về muôn thú, mày sẽ là mảnh ghép của đại bàng. Lúc đó thì dù thượng đế nhét mày vào bất cứ ngõ ngách nào, mày cũng có thể tồn tại được. Muốn được vậy thì mày phải tập thích nghi ngay từ bây giờ đi, cái tôi ao làng tiêu biến đi. Phải tập từ những việc nhỏ nhất. Không xài điều hòa mà hãy chuyển hẳn sang xài quạt, vừa tiết kiệm điện vừa bảo vệ môi trường. Trời nóng thì chơi theo kiểu nóng, lạnh thì chơi theo kiểu lạnh. Trời rét thì chạy bộ rồi tắm, tuyệt đối không tắm nước nóng! Mày phải trở thành “con người BA KHÔNG” : không than thở, không bất mãn và không phàn nàn. Enjoy với tất cả, tìm thấy niềm vui trong mọi thứ. Thích nghi để tiến hóa chứ không phải cam phận ong kiến. Có như vậy thì mới trở thành hùng ưng tung cánh giữa không trung. Thích này thích nọ chứ hông thích nghi thì cả đời chỉ là gà, bồ câu, chim sẻ. Thương thay những kẻ chỉ biết có lợi ích vật chất tầm thường, trí khôn dạy nhau kiểu "thóc đâu thì bồ câu ở đó", sống chỉ để kiếm ăn thì uổng cả một kiếp bình sinh!
Nghe lời Sếp nói mà mình hổ thẹn quá chừng. Thì ra bấy lâu nay tư duy tiểu nông đến độ não đóng phèn, cứ ngu ngơ đặt chữ THÍCH lên trên cửa miệng. Sếp thấy vậy mới hỏi: “Bây giờ thì sở thích lớn nhất của mày là gì hả Daniel?”. Mình dõng dạc trả lời: “Dạ em không còn thích gì nữa, em chỉ thích NGHI". Sếp hài lòng, cái cho mình theo 2 anh chị trưởng phòng 1 chuyến công tác sang trụ sở tập đoàn ở Mỹ để thực tập vào hè năm sau. Dia!!

P/S: Mình đang tìm 1 bạn gái tên Nghi. Vì mình thích Nghi, thích Nghi và thích Nghi. Ha!

Wednesday, September 11, 2019

Đua thuyền quản lý và quản trị

GS. Phan Văn Trường đã kể một câu chuyện như một ví dụ ví von để chỉ ra sự khác biệt giữa quản trị và quản lý.

Có hai con thuyền cùng xuất phát từ Hải Phòng đến Kuala Lumpur. Con tàu thứ nhất của Việt Nam, thuyền trưởng và thuỷ thủ người Việt. Con tàu thứ hai của Malaysia, thuyền trưởng và thuỷ thủ đều là người Malaysia. Trước khi tàu rời bến, thời tiết rất đẹp nhưng cả hai đều biết được rằng sẽ có bão đổ bộ trên đường đi trong 6 tiếng nữa.

Thuyền trưởng Việt Nam vội vàng hô hào anh em lên đường may ra mới thoát bão trong khi thuyền trưởng Malaysia quyết định chưa đi vội, chờ xác định được chính xác đường đi của bão rồi quyết định lên đường.

Sau 6 tiếng lênh đênh, thuyền Việt Nam gặp bão, thuỷ thủ phải đánh lộn với bão. Cuối cùng cũng tới được Kuala Lumpur mà không hề có tổn thất về người và tài sản nhưng ai cũng mệt nhoài. Trong khi đó, thuyền của Malaysia do có sự tính toán kỹ nên trên đường không gặp bão, thuỷ thủ nghỉ ngơi thảnh thơi trên boong tàu và cũng chỉ tới muộn hơn nửa ngày.

Thủy thủ của Việt Nam kiểm soát được khủng hoảng, không để bị thiệt hại, đó là quản lý giỏi. Thế nhưng thuyền trưởng người Việt lại quản trị kém vô cùng do chọn sai việc nên trong bão táp đã gây nên vấn đề mà nhân viên phải quản lý một cách khó khăn. Sau khi đến nơi, thuỷ thủ ngủ 2 ngày 2 đêm vì quá mệt. 

"99% công ty Việt Nam đang trong tình huống này", ông Trường khẳng định,

Ngược lại, tàu của Malaysia không gặp bão, thuỷ thủ không mất sức là do thuyền trưởng rất giỏi, chọn đúng việc, làm đúng việc và đúng thời điểm.

Sunday, September 8, 2019

Test 3 phút

Bài 3 phút
- Tính năng đóng tiền rác: đóng trực tiếp hoặc đóng online qua cổng thanh toán viettel pay, cửa hàng viettel. (lưu lịch sử thanh toán)
- tính năng thu rác xây dựng hoặc rác phát sinh tại nhà ( dịch vụ trả tiền thêm).
- tính năng thu gom phế liệu
- tính năng cho tặng hoặc bán đồ cũ
- tính năng từ thiện
- tính năng xem lịch trình xe rác, lịch đổ rác phân loại, ..
- tính năng báo cáo cho chính quyền biết các trường hợp vi phạm hộ gia đình, khu vực
- hướng dẫn phân loại rác
Tính năng sẽ ra mắt: dịch vụ tiện tích gia đình, mạng xã hội, giới thiệu sp thân thiện mt

Test 2 phút

Kính chào hdtv, xin chào 2 mc và các khán giả đang xem chương trình.
Tôi tên là nguyễn trọng minh, tôi tốt nghiệp dh bk khoa môi trường cách đây hơn 12 năm.
Mỗi ngày tphcm phát thải 9500 tấn rác tương đương 1 tòa nhà 18 tầng, và 1 sân vận động trong 1 năm. Thủ đô hn phát thải 7000 tấn trên ngày. Vấn đề rác thải càng nhiều với diện tích đất cho rác không nhiều đòi hỏi phải phân loại rác tại nguồn. 2020 toàn bộ tphcm sẽ hoàn thành phân loại râc
Khi ra trường tôi làm về xử lý chất thải, giảng dạy các khóa học, tuyên truyền cho người dân bvmt.
Ngoài ra
Rồi 1 ngày tôi chợt nhận ra xử lý chất thải là đợi chất thải ra rồi mới xử lý. Tại sao phải để chất thải đc tạo ra ?
Rồi những hơn 10 000 học viên tôi đã đào tạo và tuyên truyền về môi trường rồi họ cũng quên hết kiến thức trong những buổi học.
Chính vì vậy app grac ra đời để giải quyết vấn đề trên
Tôi nghĩ bvmt tốt nhất hiện nay với tôi là sử dụng công nghệ để vận động và tạo môi trường cho người dân cùng hành động bvmt từ những hoạt động hằng ngày tại nhà của mình, cùng giảm thiểu chất thải như: tái sử dụng tái chế, thu hồi sp sau khi use, số hóa mạng lưới rác thải,..
Bảo vệ môi trường ko phải chỉ một người làm dc mà phải tham gia của tất cả mọi người, gần nhất là quý vị khán giả ở đây. Và phải thực hiện bằng hành động cụ thể, gần gũi trong gia đình của mình
Đó là lý do app ra đời.

Saturday, September 7, 2019

Định vị



Watch List

HomeTin mớiMarketPortfolioMở rộng

SỐNG

Tiến sĩ y học bị cậu bé chăn trâu hỏi về cuộc sống, chỉ sau 3 câu đã á khẩu không trả lời được nhưng nhận lại bài học đáng giá cả triệu đô

THỨ 7, 07/09/2019, 19:54

 273CHIA SẺ

Im lặng là vàng, khoan dung là bạc, giúp người là đức hạnh, thất bại là phúc phần: Thay đổi tư duy, thay đổi cuộc đời!


Không chỉ hùng tài mưu lược, Gia Cát Lượng còn là danh sư bậc thầy: 8 chữ NHỎ, đem tới thành công LỚN trong bức thư để lại cho con trai nhỏ tuổi


3 kiểu người tuyệt đối không dây dưa, lằng nhằng tiền bạc: Càng ra tiền lắm, càng gặp họa nhiều, kiểu gì cũng phải hối tiếc!


Dù làm tiến sĩ hay đi chăn trâu mà không trả lời được câu hỏi này thì chứng tỏ giá trị cuộc sống cũng chẳng có gì khác biệt.

Ý nghĩa cuộc sống của một bác sĩ khoa và một cậu bé chăn trâu có gì khác nhau, câu chuyện sau đây sẽ giúp chúng ta trả lời câu hỏi này.

Vị bác sĩ này là một tiến sĩ chuyên ngành y khoa mới tốt nghiệp ở Bắc Kinh, nổi danh hàng đầu trong cả nước tình cờ đi tới một khu vực hẻo lánh nọ trên núi để khám chữa bệnh miễn phí cho những người dân nghèo trong vùng.
Tại đây, anh ta gặp một cậu bé chăn trâu đang bận rộn giúp đỡ đàn trâu cái tới mùa sinh sản. Nhìn cảnh tượng ấy, vị tiến sĩ nọ đột nhiên cảm thấy thương xót thay cho số phận cậu bé sinh ra tại vùng quê nghèo nàn, lớn lên trong sự nghèo nàn và chết đi cũng trong sự nghèo nàn như vậy. Cậu bé sẽ mãi mãi không bao giờ được đặt chân tới những chân trời mới, tiếp xúc với nhiều điều mới rồi trở thành một người thành đạt, giỏi giang của xã hội.
Trong một thoáng động lòng trắc ẩn, anh ta đến gần và cất giọng hỏi thăm cậu bé: "Sao cháu lại đi chăn trâu?"
Cậu bé chăn trâu lúc đó đang nghỉ ngơi bèn trả lời: "Cháu chăn trâu đương nhiên là để nuôi lớn, bán lấy tiền rồi."
Tiến sĩ lại hỏi: "Vậy cháu bán lấy tiền để làm cái gì?"
Cậu bé đáp: "Cháu lấy tiền xây nhà."
Tiến sĩ hỏi: "Vậy cháu xây nhà để làm cái gì?"
Cậu bé đáp: "Cháu xây nhà để cưới vợ."
Tiến sĩ hỏi: "Vậy cháu cưới vợ để làm cái gì?"
Cậu bé đáp: "Cháu cưới vợ để rồi sinh con đẻ cái."
Tiến sĩ hỏi: "Vậy cháu sinh con đẻ cái để làm cái gì?"
Cậu bé đáp: "Để con cháu sau này lớn lên đi chăn trâu kiếm tiền."
Tiến sĩ nghẹn họng nhìn trân trối và không biết nói gì. Anh ta ngậm ngùi cảm khái, than thở với cậu bé rằng: "Thật là, tại sao quanh đi quẩn lại cháu vẫn chỉ nghĩ đến chuyện chăn trâu thôi vậy? Cuộc đời như vậy thì còn có ý nghĩa gì nữa chứ."

Sau một hồi than thở, suy ngẫm chuyện nhân sinh cuộc đời, vị tiến sĩ đang muốn đứng dậy rời đi thì cậu bé chăn trâu bỗng ngăn anh ta lại và nói:
"Ngài đã hỏi cháu nhiều rồi, vậy để cháu hỏi lại ngài vài vấn đề nhé?"
Vị tiến sĩ do dự một chút nhưng vẫn thản nhiên gật đầu: "Được, cháu muốn biết gì cứ hỏi, ta sẽ giải đáp cho."
Cậu bé hỏi: "Ngài được đi học đúng không, cháu thấy mọi người gọi ngài là tiến sĩ, vậy ngài làm tiến sĩ để làm gì?"
Vị tiến sĩ trả lời: "Học nhiều biết nhiều là để trở nên giỏi giang, thành tài."
Cậu bé hỏi: "Giỏi giang thành tài để ngài nổi danh, để ngài kiếm tiền đúng không? Vậy kiếm nhiều tiền rồi ngài làm gì?"
Vị tiến sĩ trả lời: "Nổi tiếng, có tiền rồi thì sự nghiệp ổn định đi lên, có thể mua nhà, mua xe, lấy vợ, lập nghiệp."



Cậu bé hỏi: "Lấy vợ lập nghiệp rồi ngài cũng phải sinh con đẻ cái đúng không? Vậy sao đó ngài làm gì?"
Vị tiến sĩ trả lời: "Đương nhiên ta sẽ dạy dỗ con cái nên người, khôn lớn thành tài."
Cậu bé hỏi: "Vậy con cái ngài khôn lớn thành tài để làm gì?"
Vị tiến sĩ bật thốt ra: "Thành tài rồi mới có thể kiếm tiền..." Đến đây thì anh ta im bặt.
Sau đó, cậu bé chăn trâu vừa cười vừa ra vẻ lắc đầu than thở: "Thật là, tại sao quanh đi quẩn lại ngài chỉ nghĩ đến kiếm tiền thôi nhỉ. Cuộc đời như vậy thì còn có ý nghĩa gì đây?"
Nhìn bóng lưng cậu bé đi xa, vị tiến sĩ nọ mới đột nhiên cảm thấy rằng, bản thân một người học thức đầy mình như anh ta thật ra cũng chẳng khác là bao so với cậu bé chăn trâu nghèo khổ trong một vùng quê hẻo lánh. Cả cuộc đời, mục tiêu và ý nghĩa cuộc sống của họ đều nằm trong một vòng tuần hoàn nhàm chán mà thôi.

Cho nên, bất luận chúng ta ở vào vị trí nào, địa vị nào, trình độ ra sao, dù là cậu bé chăn trâu hay là bác sĩ, tiến sĩ, quan trọng nhất vẫn là có một mục tiêu và lý tưởng cho bản thân. Từ đó, chúng ta mới xác định được phương hướng, có được động lực để phấn đấu, mới tạo ra một ý nghĩa sống hoàn toàn khác biệt. Khi một người chỉ sống theo bản năng mà không cần tư duy thì có gì khác so với các loài động vật khác?
Chẳng thế mà Lý Tiểu Long có câu nói nổi tiếng rằng: “Đừng cầu xin cho một cuộc sống dễ dàng, hãy cầu cho có sức mạnh để chịu đựng một cuộc sống khó khăn.”
Con người sống giữa vũ trụ rộng lớn bao la, bạn sẽ chẳng biết được cuộc đời bạn sẽ đi về đâu nếu bạn không có cho mình một lý tưởng sống hay một mục đích sống đích thực để soi đường, một lý tưởng sống không khác gì một tia sáng dẫn lối cho bạn trong đêm tối. Lấy hình ảnh bạn đang lênh đênh giữa biển đời mênh mông, có vô vàn hướng đi, bạn sẽ chọn hướng đi nào? Lý tưởng sống là kim chỉ nam để dẫn bạn đến với một cuộc đời thành công và hạnh phúc. Mỗi ngày bạn sẽ cảm thấy mình đang sống, sống cuộc đời ý nghĩa vì bạn biết trong mình bạn có một lý tưởng sống, một mục đích sống.

"Có 100 con chim, làm thế nào để bắt được tất cả mà không con nào chạy thoát?": Người trả lời được câu hỏi này sở hữu tư duy mà ai muốn thành công cũng cần phải có

Phương Thúy

Theo Trí Thức Trẻ

TIẾNG ANH TRỰC TUYẾN VIP

Lớp tiếng Anh VIP 1 thầy Tây 3 trò cho nhà quản lý bận rộn

Đội ngũ giảng viên Âu - Mỹ chất lượng cao giảng dạy trực tiếp qua smartphone bất cứ khi nào bạn muốn

Làm chủ tiếng Anh sau 3 tháng dành cho nhà quản lý


Lớp tiếng Anh cao cấp 1 thầy Tây - 3 trò VIP trên smartphone


Tienganhgiaotiep tài trợ thông tin

CÁC TIN KHÁCCHỦ ĐỀ QUAN TÂM

08:21 08/09/2019

Có món canh ngọt thanh đầy bổ dưỡng, từ người già tới trẻ em đều thích mê!


08:07 08/09/2019

Kiểu ăn tưởng lành mạnh làm tăng 20% nguy cơ đột quỵ


07:16 08/09/2019

11 điều các ứng viên thường bỏ qua nhưng chúng lại âm thầm phá hỏng buổi phỏng vấn xin việc


06:49 08/09/2019

Thử thách 21 ngày đi bộ này có thể giúp bạn đạt được cân nặng lý tưởng, giảm căng thẳng trong suốt ngày dài làm việc mệt mỏi


01:14 08/09/2019

Muốn con bằng bạn bằng bè, mẹ không ngần ngại ép con 7 tuổi đi học thêm từ 7 giờ sáng, ăn mỳ cho kịp 4 ca học một ngày


CẨM NANG VỀ TĂNG ĐỘNG GIẢM CHÚ Ý

Các bước khám để phát hiện trẻ bị rối loạn tăng động

Giúp trẻ giảm tính hiếu động quá mức, biết lắng nghe và tập trung chú ý

Chia sẻ cách nuôi dạy trẻ tăng động của chị Hà mẹ cu Bin


Chia sẻ kinh nghiệm hay giúp con giảm tăng động hiệu quả


benhdongkinh.com.vn tài trợ thông tin

Lên đầu trang  

Trang chủ


Bất động sản


Tài chính - Ngân hàng


Kinh tế vĩ mô - Đầu tư


Sống


Kinh doanh-Doanh nhân


Thời sự


Báo cáo phân tích


Thị trường chứng khoán


Doanh nghiệp


Tài chính quốc tế


Thị trường


Hội nghị - hội thảo


Việc làm


Lịch sự kiện


Watch List


© Copyright 2007 - 2019 - Công ty Cổ phần VCCorp.
Tầng 17, 19, 20, 21 Toà nhà Center Building - Hapulico Complex, Số 1 Nguyễn Huy Tưởng, Thanh Xuân, Hà Nội.
Giấy phép thiết lập trang thông tin điện tử tổng hợp trên mạng số 2216/GP-TTĐT do Sở Thông tin và Truyền thông Hà Nội cấp ngày 10 tháng 4 năm 2019.

Ban biên tập CafeF, Tầng 21, tòa nhà Center Building.
Địa chỉ: Số 1 Nguyễn Huy Tưởng, Thanh Xuân, Hà Nội.
Điện thoại: 024 7309 5555 Máy lẻ 292. Fax: 024-39744082
Email: info@cafef.vn
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Ông Nguyễn Thế Tân
Ghi rõ nguồn "CafeF" khi phát hành lại thông tin từ kênh thông tin này.
Hỗ trợ quảng cáo : 0942.86.11.33