Monday, June 26, 2017
Công cụ
Saturday, June 17, 2017
Nói thách
Wednesday, June 14, 2017
Cứu dưa
Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, được mùa nhưng nông dân không bán được dưa hấu cho ai. Thương buôn chỉ mua được chút ít so với ruộng dưa cả nghìn tấn đang đến kỳ chín rộ. Nông dân khóc ròng, họ phải đổ dưa hấu cho bò ăn thay cỏ.
Đừng trách họ khi khóc than trồng dưa xong không biết bán cho ai, phải đổ đi cho bò. Họ là nông dân, họ hiểu cách làm sao để cây ra trái. Họ là nông dân, nếu bắt họ phải tính toán bán dưa cho ai, thị trường thế nào, cạnh tranh ra sao, sản lượng sản xuất trong khu vực thế nào, năng lực tiêu thụ trong khu vực thế nào, năng lực tiêu thụ nơi khác ra sao, phí chuyên chở đắt rẻ ra sao...thì e rằng là quá sức họ. Quy luật phân công lao động cho thấy, trồng được dưa ngon, họ đã làm tròn được nghĩa vụ sản xuất của họ. Nhưng, nông dân cuối cùng vẫn thua, vẫn khóc trên đồng ruộng đầy hoa màu của mình. Vì sao vậy? Vì họ là họ và họ chưa là một phần của chuỗi đầy đủ trong một hành vi kinh tế. Mà việc đó, chung quy lại, không phải là việc họ có thể làm được.
Nếu như ai đó trách nông dân sao không tính toán đầu ra để rồi dưa trồng bằng mồ hôi và nước mắt lại phải đem đổ cho bò rồi lại khóc than trên đồng ruộng thì không phải họ không có cái lý của mình. Nhưng, không giúp lau khô được giọt nước mắt cho người nông dân thì khoan hẵng đặt lên vai họ những thứ mà những người sản xuất không làm được.
Nếu như ai đó trách nông dân sao không tính toán đầu ra để rồi dưa trồng bằng mồ hôi và nước mắt lại phải đem đổ cho bò rồi lại khóc than trên đồng ruộng thì không phải họ không có cái lý của mình. Nhưng, không giúp lau khô được giọt nước mắt cho người nông dân thì khoan hẵng đặt lên vai họ những thứ mà những người sản xuất không làm được.
Ngày xưa, Mai An Tiêm bị đày ra hoang đảo. Nơi hoang đảo, vợ chồng Mai An Tiêm cùng hai người con thương yêu của mình vật lộn với thiên nhiên, chọn hang đá làm nhà che mưa che nắng, dùng cành cây nhọn đào đất tìm nước uống, mài đá để lấy lửa, xuống biển mò cua bắt ốc để ăn... Một ngày kia, có một con chim trắng từ phía Tây bay tới làm rơi hạt cây màu đen xuống bãi cát trắng. Nghĩ rằng chim ăn được thì người cũng ăn được, Mai An Tiêm đem hạt cây trồng thử. Mấy tháng sau, cây lớn bò lan trên mặt đất, có nhiều quả xanh thẩm to bằng đầu người lớn. Khi bổ ra ăn thử, thấy ruột quả màu đỏ, hạt đen, mùi vị thơm ngọt. Mai An Tiêm đem hạt dưa gieo trồng khắp đảo. Khi có nhiều dưa rồi, Mai An Tiêm dùng que nhọn vạch chữ vào, thả xuống biển cho trôi đi khắp nơi. Thuyền buôn qua lại, vớt được trái dưa, ăn thấy ngon, liền tìm đến. Rồi từ đó tiếng đồn đi xa là có một giống dưa rất ngon ở trên đảo. Các thuyền buôn tấp nập ghé đến đổi chác đủ thứ vật dụng. Nhờ đó mà gia đình An Tiêm trở nên đầy đủ, cuộc sống phong lưu.
Nhắc đến truyền thuyết về Mai An Tiêm để thấy rằng, người đời từ xưa đến nay đều vậy, thấy đất này trồng được dưa ngon thì trồng cây dưa. Nông dân cũng như Mai An Tiêm vậy, cứ mở rộng trồng cây dưa vì đâu có lựa chọn nào khác? Trồng cây khác có hợp thổ như cây dưa đâu mà không trồng dưa? Cứ thế, Mai An Tiêm ở nơi hoang đảo cũng đâu tính toán được ai sẽ đổi dưa lấy vật dụng cho mình? Nếu phán xét, cứ trồng vậy mà chẳng tính đầu ra gì thì có lẽ, thử đặt mình ở nơi hoang đảo một lần để hiểu vì sao nông dân chỉ biết trồng dưa mà không biết ai sẽ mua dưa cho mình. Nông dân có thấy dưa phải đổ ra cho bò ăn và trồng cây khác thì liệu có giải quyết được vấn đề? Có lẽ là không.
Sản xuất phải đi đôi với tiêu dùng; Cung phải gắn với Cầu, đó là điều tất lẽ dĩ ngẫu của kinh tế học. Thứ kết nối giữa Sản xuất với tiêu dùng; giữa Cung với Cầu nói nôm na dễ hiểu là thương mại. Thương mại bao gồm tỷ thứ khác như phân tích thị trường, bao nhiêu cung, bao nhiêu cầu, cầu ở những đâu, chi phí để cung gặp được cầu là mấy và lợi nhuận là mấy...
Bản thân dưa hấu, nếu có mắt xích quan trọng là những người làm thương mại đem dưa đến các tỉnh thành khác, nước khác bán thì chắc cầu còn vượt quá cung. Nhưng, vấn đề là chưa có ai đứng ra làm việc này.
Trong bức tranh kinh tế lớn, dưa hấu chỉ là một trong hàng tỷ mặt hàng khác và có lẽ, những người làm thương mại chưa cảm thấy mặn mà để đẩy mình vào ráp nối giữa Cung với Cầu. Bán một vài cái smartphone nhỏ gọn, thương nhân có thể lãi nhiều bằng bán cả tấn dưa, tấn gạo.
Vì thế, hành tím đôi khi chứ chất đầy đồng, chuối, dưa hấu chẳng có tội lỗi gì về chất lượng phải đổ cho bò ăn...
Những người Việt ở nước nọ, nước kia viết rằng, ở đó, họ muốn ăn quả dưa phải bỏ tiền ra ngang ngửa dân Việt mình mua cả tấn...Họ không trồng được và phải mua từ nơi rất xa xôi về. Người tiêu dùng phải chấp nhận trả tiền cho cả chuỗi kết nối cung cầu kia.
Còn ở Việt Nam, hầu như vùng nào cũng lắm cây trái nhờ đất tốt, khí hậu hiền hoà. Nhờ Việt Nam vẫn là nước nông nghiệp nên dân vẫn được ăn những hoa qủa địa phương mình trồng với giá cả chấp nhận được. Nếu dưa hấu về tay họ với giá thành quá cao, họ chuyển sang tiêu dùng hàng địa phương với giá rẻ hơn. Đây cũng là tất yếu của kinh tế.
Sư tử và con gái thợ săn
Trong 1 khu rừng nọ, có một con Sư tử đem lòng yêu con gái người thợ săn. Một hôm, nó quyết định đánh bạo đến gặp cha của cô gái để xin hỏi cưới cô.
Khi Sư tử đến, cha cô gái nói rằng ông không thể đồng ý vì “răng nanh ngươi dài quá, có thể làm tổn hại đến con gái ta”.
Thế là ngay tức thì, Sư tử đến chỗ nha sĩ và mài mòn toàn bộ hàm răng của nó.
Quay trở lại nhà người thợ rừng, Sư tử tràn đầy hy vọng, ngỏ lời cầu hôn cô gái lần nữa. Lần này, người thợ săn ngắm nhìn Sư tử một lúc rồi bảo “móng vuốt ngươi dài quá, ta không muốn con gái mình bị đau”.
Nghe thế Sư tử vội tìm đến chỗ vị y sĩ và nhổ hết móng vuốt của mình đi.
Lần này, chú tự tin quay lại nhà người thợ săn.
Nhưng, vừa nhìn thấy Sư tử giờ đây đã vô hại, người thợ săn lập tức giết chết nó.
Kể xong, Lincoln ngừng một lát rồi nói tiếp: “Chẳng phải số phận tôi cũng sẽ giống như con sư tử đó nếu từ bỏ mọi thứ như lời anh khuyên?”
Bài học rút ra là: Hãy giữ vững lập trường và niềm tin vào chính bản thân bạn, điều đó sẽ giúp bạn thành công trên con đường mình đã chọn.
Nhiều người rốt cuộc thường hay bị thuyết phục để đảm nhận những nhiệm vụ hoặc làm một điều gì đó bất chấp kết quả. Hoặc chỉ đơn giản là họ không có đủ can đảm để nói “không”. Tuy nhiên, người đủ sức mạnh sẽ đưa ra được lý do tại sao họ không thể và tại sao họ sẽ không làm những điều không phù hợp với kế hoạch của riêng họ. Họ từ chối bị kiểm soát. Và quan trọng bạn biết nói KHÔNG để bảo vệ chính bản thân và không làm những điều mình không muốn.
Quản lý con người
Cách dùng người hiệu quả không phải ở chỗ làm mọi cách để hạn chế nhược điểm, điều quan trọng hơn chính là phải biết cách phát huy những ưu điểm của họ - Peter Ferdinand Drucker.
Câu chuyện hôm nay liên quan đến việc quản lý. Một lãnh đạo tài năng phải biết cách khơi gợi tài năng của nhân viên tạo cho nhân viên một không gian "mở" để phát huy tài năng.
Làm việc hiệu quả
Chuyện kể rằng, ở một công ty nọ được điều hành bởi CEO là Sử Tử dũng mãnh. Dưới trướng Sư tử là chú Kiến, nhân viên phòng Marketing - một nhân viên mẫn cán, luôn chăm chỉ, đảm nhận hết mọi công việc, luôn vui vẻ, hoàn thành tốt công việc.
Quản lý theo nhiều tầng lớp
Một ngày nọ, CEO Sư Tử chợt nghĩ, "Kiến ta chẳng ai giám sát mà công việc đã hiệu quả thế này, nếu được giám sát chắc hiệu quả công việc sẽ còn tốt hơn".
Nghĩ vậy, chú bèn tuyển Gián về làm giám sát.
Ngày đầu đi làm, Gián yêu cầu gắn thẻ từ để check log đúng giờ. Có chức vụ, Gián cũng cần một thư ký để thay nó làm mọi việc vặt khi cần, và thế là chú tuyển Nhện để quản lý, báo cáo và nhận các cuộc gọi.
Có chuyên gia, những báo cáo Gián gửi lên đều làm Sư Tử rất hài lòng, còn yêu cần Gián làm thêm những biểu đồ theo dõi sản lượng và phân tích xu hướng thị trường…để nó có thể trình bày tại cuộc họp Ban quản trị.
Vậy là Gián mua một cái laptop mới cùng với hệ thống máy in, máy scan…đủ cả. Ngoài ra, Gián cũng tuyển thêm Ruồi làm quản lý bộ phận IT.
Và kết quả trái ngược với mong đợi
Quay lại với chú Kiến chăm chỉ ngày nào, giờ rất khó chịu vì những công việc giấy tờ và những cuộc họp vô bổ làm mất hết thời gian của nó. Nó bắt đầu chểnh mảng, chỉ làm những gì được giao đúng chức trách phận sự của mình.
Trong khi đó, CEO Sư Tử bỗng nghĩ, "cần một người làm quản lý nguyên cả bộ phận mà Kiến đang làm việc". Thế là Ve Sầu được tuyển dụng.
Cũng như Gián, có chức quyền địa vị, Ve Sầu cũng quyết định phải cho bản thân hưởng thụ, lập tức mua sắm thêm một số vật dụng phục vụ riêng nhu cầu nó như bàn ghế, máy tính…và đặc biệt, cần tuyển thêm một thư ký riêng để giúp nó chuẩn bị Kế hoạch, kiểm soát mọi công việc, thế là Sóc Nâu được tuyển dụng…
Kết quả của một giải pháp sai
Văn phòng nơi Kiến làm việc trở thành một nơi buồn bã, chẳng còn ai cười đùa và mọi người trở nên lo lắng khó chịu.
Thấy thế quản lý Ve Sầu thuyết phục lãnh đạo Sư Tử rằng cần có một cuộc nghiên cứu kỹ lưỡng về môi trường làm việc tại đây. Sau khi xem lại các báo cáo tài chính trong văn phòng nơi Kiến làm việc, Sư Tử phát hiện ra năng suất đã thấp hơn trước đây rất nhiều.
Thế là Sư Tử thuê Công ty Cú, là một doanh nghiệp cố vấn nổi tiếng và có uy tín, để tiến hành điều tra và đưa ra các giải pháp cần thiết. Công ty Cú bỏ ra 3 tháng để nghiên cứu về văn phòng và viết một báo cáo khổng lồ lên đến vài quyển, và đi đến kết luận: “Văn phòng này có quá nhiều nhân viên”.
Thực ra, câu chuyện nay hiện diễn ra ở khắp nơi, chỉ có điều chúng ta chưa kịp, hoặc không muốn nhận ra hoặc là, có khi đã nhận ra mà không muốn thay đổi. Quá nhiều doanh nghiệp hiện có bộ máy quản lý cồng kềnh, hiệu quả công việc thấp.
Bài học rút ra cho CEO Sư Tử: Khi bạn tuyển nhân viên, bạn phải có niềm tin về việc nhân viên tự biết phải làm gì trong khả năng của họ. Hãy để họ có cơ hội thể hiện năng lực bản thân và dần dần tiến bộ mà không cần phải giám sát quá chặt chẽ. Sai lầm đầu tiên của Sư Tử chính là tuyển “giám sát viên” Gián trong khi tự bản thân Kiến đã quản lý và thực hiện rất tốt công việc của mình.
Tạo “đất” cho nhân viên làm việc là một kỹ thuật quản lý mới. Một mặt nó giúp nhân viên hiểu rõ vị trí và phương hướng làm việc của mình trong công ty, phát huy năng lực và khát vọng thành đạt của nhân viên; mặt khác nó là cách giữ gìn và phát triển hữu hiệu nguồn lực con người, đáp ứng cả nhu cầu hiện tại và tương lai của công ty. Một quản lý giỏi là một quản lý biết giúp nhân viên phát huy hết khả năng của họ chứ không phải thay nhân viên làm hết mọi việc.
Sư Tử đã tạo ra môi trường làm việc quá áp lực, khiến nhân viên kiến nản chí, mệt mỏi và không có động lực làm việc, dẫn đến năng suất giảm xuống trầm trọng.
Quay trở lại câu chuyện thầy trò Đường Tăng đi thỉnh kinh. Dù sư phụ Đường Tăng được cho là bất tài, nhưng lại là một nhà quản lý giỏi. Ông biết cho các đệ tử tài ba của mình “đất” để phát triển tài năng. Do vậy, những đệ tử, những nhân viên tài giỏi như Ngộ Không, Bát Giới, Sa Tăng có thể phát huy hết khả năng của mình giúp Đường Tăng hoàn thành sứ mệnh.
Nhà lãnh đạo giỏi cũng cần biết cách thưởng phạt phân minh để khích lệ nhân viên. Trong tâm lý học có một triết lý được gọi là triết lý "cục kẹo" - đại ý là: “Khi bạn cho ai đó một thứ gì quá thường xuyên, nhiều khi họ không nghĩ đó là một món quà mà họ nghĩ đó lại là bổn phận, là trách nhiệm mà bạn phải làm cho họ. Đến một ngày, khi bạn không cho họ thứ mà họ muốn nữa, họ sẽ lập tức trở mặt. Cũng như với 1 đứa trẻ, dù bạn có cho nó kẹo mỗi ngày, nó sẽ chỉ nhớ duy nhất ngày mà bạn đã không cho”.
Cũng vậy, trong công việc, hầu như vị sếp nào cũng muốn nhân viên “hãy làm nhiều hơn, hãy đi sớm hơn, hãy về trễ hơn”, nhưng nếu các "sếp" đều hiểu rằng về trễ không có nghĩa ngày nào cũng phải về trễ, mà chỉ khi nào có nhiều việc, thì mới cần sự hy sinh thêm giờ làm của nhân viên. Và khi người nhân viên chấp nhận bỏ thời gian dành cho gia đình, làm ngoài giờ để hoàn thành công việc, họ cần được ghi nhận và khích lệ.
Một nhà quản lý phải đồng thời là : Một viên đại tướng biết cách chỉ huy, một quan tòa biết cách xét xử, một nhà giáo dục khéo dạy dỗ, một nhà tâm lý biết cách khích lệ, cổ vũ
Đa cấp
Rút kinh nghiệm từ thành công cũng quan trọng nhưng học hỏi từ thất bại mới là yếu tố quyết định thành công.
Câu chuyện tuần này, mới đọc có vẻ chẳng có gì đặc biệt, nhưng đọc xong ắt hẳn nhiều người sẽ thấy giật mình.
Chuyện rằng, Công ty Mơ Ước đang có kế hoạch tuyển nhân viên giỏi để đề bạt lên vị trí quản lý. Thử thách đưa ra là bán được 1.000 quạt phun sương trong vòng 1 tháng. 3 nhân viên giỏi nhất Chích Chòe, Khướu và Sáo được chọn vào vòng thử thách. Cả 3 sẽ thực hiện bán hàng dưới sự giám sát của Giám đốc Vành Khuyên và trợ lý Vàng Anh.
Chích Chòe nhờ chăm chỉ, lại có tài ăn nói, nên đi khắp nơi mời chào khách. Hết tháng anh chàng bán được 300 chiếc quạt, cũng là một con số đáng mơ ước.
Khướu lại là một anh bán hàng thông minh. Chàng ta về các vùng ngoại ô, chào mời các cửa hàng điện máy vùng đó. Các sản phẩm cao cấp, tính năng vượt trội lại được mua giá gốc nên hàng bán rất nhanh. Chẳng mấy chốc a bán hết 500 chiếc quạt trong vòng 1 tháng.
Sáo ta lại khác. Anh tự nghĩ một mình đi bán sẽ chẳng bao giờ đạt chỉ tiêu 1.000 chiếc cả. Anh gọi anh em bạn bè thân thiết đến, mời mọi người mua với kỳ vọng ủng hộ anh và với lời hứa sau này có chức sẽ cố xin cho em út vào cùng làm. Nhờ mối quan hệ của họ hàng, 700 chiếc quạt đã được Sáo bán hết trong vòng 1 tháng. Đương nhiên Sáo được đề bạt lên chức quản lý bán hàng.
Câu chuyện còn tiếp diễn...
Một điều ít ai ngờ tới, là giám đốc Vành Khuyên. Sau bao ngày quan sát, nhận thấy cách bán hàng của Sáo có triển vọng. Nàng ta bàn riêng với Sáo để tìm cách bán hàng, tạo tiếng vang và kiếm thêm lãi với hứa hẹn chia thưởng cao.
Cơ chế đưa ra, nếu muốn tham gia, Sáo ta phải mua ít nhất 10 sản phẩm cùng lúc (tất nhiên giá không hề rẻ tí nào), và Sáo sẽ được làm “người quản lý” với chức năng có thể đứng ra lập chuỗi bán hàng. Những sản phẩm bán được trong “chuỗi” của mình sẽ được chia hưởng phần trăm lợi nhuận cho chính “người quản lý” và người giới thiệu trực tiếp.
Anh em họ hàng người quen của Sáo và Vành Khuyên được hứa hẹn cơ hội kiếm tiền lớn khi tham gia vào hệ thống bán hàng và bán được nhiều hàng càng nhiều tiền. Hàng liên tục bán ra, xô đổ mọi kỷ lục và đương nhiên công ty Mơ Ước và nhân viên ngày càng đông, vươn ra nhiều vùng lân cận. Cứ người nọ truyền tai người kia cơ hội kiếm tiền đó và rồi, dù không có nhu cầu, những người muốn tham gia hệ thống cũng cố mua, họ kêu gọi hết bạn bè, người thân mua hàng bất chấp việc có nhu cầu thật hay không.
Câu chuyện chưa dừng lại...
Hơn 1 năm sau, khi đó chàng Khướu đã nghỉ việc ở công ty Mơ Ước, lập nên công ty Kỳ Vọng. Một ngày nọ, đang tuyển công nhân giao hàng, Khướu ta gặp lại Sáo cùng mấy anh em họ đang thất thểu đi xin việc.
Vốn là bạn thân với Sáo lâu ngày, nên Khướu cũng không lạ gì mấy anh em họ nhà Sáo. Mời nhau ly café, Khướu hỏi chuyện mới biết, công ty Mơ Ước đã sụp đổ, tiền đổ vào đó đã không cánh mà bay, Giám đốc Vành Khuyên cũng chẳng thấy tăm hơi đâu. Giờ mọi người tìm Sáo chỉ trích, đòi nợ…nên anh đang trốn quê tha hương lên đây.
Câu chuyện thực sự không có nhiều ấn tượng, đọc xong cũng đã thấy rất quen quen. Mô hình công ty Mơ Ước đúng là hình thức bán hàng đa cấp mà hiện nay đang được nhắc đến rất nhiều.
Kinh doanh đa cấp – cụm từ này đã quá quen thuộc với mọi người, và cũng rất thường xuyên chúng ta nghe được tin tức đó đây việc những công ty kinh doanh đa cấp sụp đổ, việc những người tiền mất sầu mang vì lỡ tham gia và không còn đường rút, khi phát hiện ra thì đã không thể lấy lại tiền.
Vậy kinh doanh đa cấp là gì? Thực tế, đây là một loại hình kinh doanh bán hàng trực tiếp tới người tiêu dùng thông qua mạng lưới phân phối gồm nhiều tầng (Multi level marketing – MLM). Bản chất của kinh doanh đa cấp không hề xấu mà chỉ là một cách bán hàng trực tiếp trong đó người bán sẽ dựa trên các mối quan hệ và tiếp thị truyền miệng, người tiêu dùng sẽ chính là người trực tiếp PR cho sản phẩm, có thể hiểu đây là phương pháp tối ưu hóa chi phí marketing.... Các nhà phân phối được trả hoa hồng/thu nhập từ chính kết quả bán hàng bản thân họ và những người trong “chuỗi” do họ lập ra.
Những người tham gia chuỗi bán hàng đa cấp, để gỡ gạc lại những gì mình bỏ ra ban đầu và tạo thu nhập “siêu khủng” như khuyến cáo đã liên tục lôi kéo, dụ dỗ người khác tham gia mạng lưới của mình.
Những năm gần đây, hàng loạt vụ việc liên quan các tập đoàn đa cấp đã gây nhiều sóng gió. Năm 2011, sự kiện Tập đoàn bán hàng đa cấp Agel của Mỹ tuyên bố rút khỏi thị trường Việt Nam đã khiến hàng chục ngàn thành viên trắng tay với số tiền thiệt hại nhiều tỷ đồng. Mới đây, câu chuyện bán hàng đa cấp và Liên Kết Việt chưa hề nguội lại đến Thiên Ngọc Minh Uy...
Những ngày gần đây, mạng xã hội liên tục chia sẻ hình ảnh về 1 bà mẹ “tuyệt vời”. Ngoài cách dạy con “không giống ai”, bà mẹ này còn có một cách dạy khiến ai cũng giật mình. Khi anh con trai bị lôi kéo muốn tham gia bán hàng đa cấp kiếm tiền, bà bảo con nghe thử những buổi thuyết trình của bán hàng đa cấp, xong về thuyết phục lại mẹ. Lúc nào thuyết phục được mẹ hãy tính chuyện tham gia.
Cậu con nghe lời, tham gia rất nhiều buổi nói chuyện, về thuyết lại cho mẹ, nhưng vẫn chưa đủ lọt tai bà mẹ này. Khá lâu sau, khi cách nói chuyện, thuyết phục khách của mình đã đạt “trình”, thì cũng đến lúc cậu nhận ra những cái xấu, cái hại trong việc bán hàng đa cấp đã bị biến tướng so với lý thuyết ban đầu, và cậu từ bỏ.
Không phải ai cũng đủ bản lĩnh để chỉ nghe và học hỏi như cậu chàng ở trên, cũng một phần bởi cậu có người mẹ tuyệt với. Sau những buổi nghe thuyết trình, cậu lại tích lũy thêm cho mình rất nhiều bài học, kinh nghiệm về bán hàng và PR sản phẩm.
Những bài học rút ra từ mô hình kinh doanh đa cấp
Thực ra, bỏ qua những tranh cãi về tốt xấu, thì cách vận hành kinh doanh đa cấp, nhìn nhận theo một góc độ nào đó, có rất nhiều bài học mà người làm kinh doanh có thể áp dụng nếu làm đúng cách.
Tạo động lực cho nhân viên
Hầu như, kinh doanh đa cấp gắn liền với tiếng xấu ai cũng nghe thấy, các phương tiện truyền thông nói đến liên tục, vậy làm sao vẫn thu hút được nhiều người tham gia? Đó là họ đã “chạm đúng nhu cầu”, gợi ra cái lợi trước mắt cho người tham gia.
Mọi người khi bước vào kinh doanh đa cấp đều được tạo động lực với một chế độ lương thưởng, hoa hồng, cấp bậc và quyền lợi… hấp dẫn. Bất cứ người nào cũng đều có cơ hội thăng tiến, miễn sao họ có năng lực (hay nói cách khác là bán được hàng).
Đây cũng là bài học cho nhiều doanh nghiệp: cần đối xử công bằng với mọi nhân viên, luôn tạo động lực cho nhân viên và cho họ cơ hội thăng tiến trong công việc.
Cho khách hàng thấy giá trị họ nhận được
Kinh doanh đa cấp liệu có thể tồn tại nếu sản phẩm không thật sự tốt? dù là bán lẻ hay bán hàng đa cấp, sản phẩm luôn đóng vai trò quan trọng.
Muốn kinh doanh bền vững, luôn phải đặt lợi ích khách hàng lên hàng đầu, cho khách hàng thấy những giá trị mà họ có thể nhận được từ bạn. Khi đó họ mới tin tưởng và quay trở lại với bạn.
Marketing bằng truyền miệng
Đối với kinh doanh đa cấp, khách hàng cũng có thể là nhân viên bán hàng và ngược lại, bên cạnh đó còn được nhận hoa hồng khiến họ có thêm động lực để quảng cáo sản phẩm.
Truyền miệng luôn là công cụ marketing đáng giá. Dù bạn có quảng cáo thế nào đi chăng nữa, chưa chắc khách hàng đã tin. Nhưng nếu một khách hàng đi giới thiệu sản phẩm của bạn với người khác thì hiệu quả lại cao hơn rất nhiều. Vậy nên, nếu bạn muốn tăng doanh số thì hãy tận dụng mọi cách để chính khách hàng là người quảng cáo cho sản phẩm của mình.
Hãy tâm niệm rằng, không bao giờ có chuyện bỏ 1 đồng sinh lãi 3,4 đồng một cách đơn giản thế, thì bạn chẳng bao giờ có thể mắc bẫy đa cấp.
Bán quạt nước
Chuyện rằng, Công ty Mơ Ước đang có kế hoạch tuyển nhân viên giỏi để đề bạt lên vị trí quản lý. Thử thách đưa ra là bán được 1.000 quạt phun sương trong vòng 1 tháng. 3 nhân viên giỏi nhất Chích Chòe, Khướu và Sáo được chọn vào vòng thử thách. Cả 3 sẽ thực hiện bán hàng dưới sự giám sát của Giám đốc Vành Khuyên và trợ lý Vàng Anh.
Chích Chòe nhờ chăm chỉ, lại có tài ăn nói, nên đi khắp nơi mời chào khách. Hết tháng anh chàng bán được 300 chiếc quạt, cũng là một con số đáng mơ ước.
Khướu lại là một anh bán hàng thông minh. Chàng ta về các vùng ngoại ô, chào mời các cửa hàng điện máy vùng đó. Các sản phẩm cao cấp, tính năng vượt trội lại được mua giá gốc nên hàng bán rất nhanh. Chẳng mấy chốc a bán hết 500 chiếc quạt trong vòng 1 tháng.
Sáo ta lại khác. Anh tự nghĩ một mình đi bán sẽ chẳng bao giờ đạt chỉ tiêu 1.000 chiếc cả. Anh gọi anh em bạn bè thân thiết đến, mời mọi người mua với kỳ vọng ủng hộ anh và với lời hứa sau này có chức sẽ cố xin cho em út vào cùng làm. Nhờ mối quan hệ của họ hàng, 700 chiếc quạt đã được Sáo bán hết trong vòng 1 tháng. Đương nhiên Sáo được đề bạt lên chức quản lý bán hàng.
Câu chuyện còn tiếp diễn...
Một điều ít ai ngờ tới, là giám đốc Vành Khuyên. Sau bao ngày quan sát, nhận thấy cách bán hàng của Sáo có triển vọng. Nàng ta bàn riêng với Sáo để tìm cách bán hàng, tạo tiếng vang và kiếm thêm lãi với hứa hẹn chia thưởng cao.
Cơ chế đưa ra, nếu muốn tham gia, Sáo ta phải mua ít nhất 10 sản phẩm cùng lúc (tất nhiên giá không hề rẻ tí nào), và Sáo sẽ được làm “người quản lý” với chức năng có thể đứng ra lập chuỗi bán hàng. Những sản phẩm bán được trong “chuỗi” của mình sẽ được chia hưởng phần trăm lợi nhuận cho chính “người quản lý” và người giới thiệu trực tiếp.
Anh em họ hàng người quen của Sáo và Vành Khuyên được hứa hẹn cơ hội kiếm tiền lớn khi tham gia vào hệ thống bán hàng và bán được nhiều hàng càng nhiều tiền. Hàng liên tục bán ra, xô đổ mọi kỷ lục và đương nhiên công ty Mơ Ước và nhân viên ngày càng đông, vươn ra nhiều vùng lân cận. Cứ người nọ truyền tai người kia cơ hội kiếm tiền đó và rồi, dù không có nhu cầu, những người muốn tham gia hệ thống cũng cố mua, họ kêu gọi hết bạn bè, người thân mua hàng bất chấp việc có nhu cầu thật hay không.
Câu chuyện chưa dừng lại...
Hơn 1 năm sau, khi đó chàng Khướu đã nghỉ việc ở công ty Mơ Ước, lập nên công ty Kỳ Vọng. Một ngày nọ, đang tuyển công nhân giao hàng, Khướu ta gặp lại Sáo cùng mấy anh em họ đang thất thểu đi xin việc.
Vốn là bạn thân với Sáo lâu ngày, nên Khướu cũng không lạ gì mấy anh em họ nhà Sáo. Mời nhau ly café, Khướu hỏi chuyện mới biết, công ty Mơ Ước đã sụp đổ, tiền đổ vào đó đã không cánh mà bay, Giám đốc Vành Khuyên cũng chẳng thấy tăm hơi đâu. Giờ mọi người tìm Sáo chỉ trích, đòi nợ…nên anh đang trốn quê tha hương lên đây.