Friday, August 7, 2015

mặc gì

MẶC GÌ TRƯỚC KHI RA TÒA???

Một can phạm sắp ra tòa hỏi ý kiến luật sư nên mặc quần áo gì cho có lợi. Luật sư thứ nhất khuyên nên mặc quần áo rách rưới để dễ khơi gợi lòng thương hại. Anh ta không tin nên quyết định hỏi ý kiến một luật sư khác. Luật sư này khuyên anh ta nên ǎn mặc lịch sự để chứng tỏ sự tự tin của mình. Hai lời khuyên trái ngược làm anh ta lúng túng. Anh ta quyết định hỏi ý kiến luật sư thứ ba. Người thứ ba chậm rãi nói:

- Tôi kể cho anh nghe chuyện này: Một cô gái hỏi mẹ nên mặc gì trong đêm tân hôn. Người mẹ khuyên nên mặc bộ đồ kín đáo để chứng tỏ cô là con nhà gia giáo. Người bạn thân lại khuyên cô nên mặc hở hang để tǎng vẻ gợi cảm...

- Nhưng chuyện này có liên quan gì đến tôi đâu nhỉ! - Anh ta ngạc nhiên hỏi.

- Tại anh không thấy điểm giống nhau đó thôi! Anh hay cô gái dù có mặc gì đi nữa thì cuối cùng cũng bị vạch trần ra thôi!

2 phạm nhân ngồi cùng buồng tù tâm sự với nhau. Một người mở lời trước:
- Anh bị án bao nhiêu năm?
Người còn lại đáp 
- Tôi bị án 15 năm.
Vì tội gì?
-  Tội bỏ vợ. 
- Trời, chỉ vì bỏ vợ mà anh phải chịu án những 15 năm? Sao bất công thế?
-  Vì tôi bỏ vợ từ lầu 3 xuống bạn tù ạ. 
......................
- Còn anh bị án bao lâu?
- 8 năm.
- Vì tôi gì?
- Ăn trộm 1 sợi dây. 
- Cái gì? Ăn trộm 1 sợi dây mà những 8 năm?
- Vì đầu kia sợi dây có buộc 1 con trâu bạn tù ạ. 
..............

Thursday, August 6, 2015

Cướp nhà băng

Trong vụ cướp nhà băng , một tên cướp hét lên: “Tất cả đứng im, nên nhớ tiền thuộc về Nhà nước, còn mạng sống thuộc về các người”. Mọi người trong ngân hàng nghe xong liền im lặng nằm xuống.
Điều này được gọi là: “Cách thức khai tâm – Thay đổi những suy nghĩ theo lối mòn”.
- Có cô nhân viên nằm trên bàn trong tư thế khêu gợi, một tên cướp hét lên: “Làm ơn cư xử văn minh, chúng tôi là cướp chứ không phải những kẻ hiếp dâm!”
Điều này được gọi là “Hành xử chuyên nghiệp – Chỉ tập trung vào công việc mà bạn được huấn luyện!”
- Khi tên cướp quay lại, một tên cướp trẻ hơn (có bằng MBA) nói với tên cướp già hơn (kẻ mới tốt nghiệp hết phổ thông): “Đại ca, có phải đếm xem chúng ta cướp được bao nhiêu?”. Tên cướp già gằn giọng: “Mày ngu lắm, bao nhiêu tiền, đếm thế nào được? Đợi đi, tối nay TV sẽ nói chúng ta cướp được bao nhiêu!”
Điều này được gọi là: “Kinh nghiệm – Ngày nay thì kinh nghiệm quan trọng hơn bằng cấp, sách vở”
- Sau khi băng cướp rời khỏi, giám đốc chi nhánh định gọi báo cảnh sát. Kế toán trưởng vội vã chạy đến, thì thầm vào tai ngài: “Đợi đã, hay để 5 triệu chúng ta biển thủ vào trong số bị băng cướp lấy mất!”
Điều này được gọi là: “Bơi theo dòng nước – Chuyển đổi những tình huống bất lợi trở thành thuận lợi”
- Người giám đốc tự nhủ: “Vậy thật tuyệt nếu cứ mỗi tháng lại có một vụ cướp!”
Điều này được gọi là: “Hãy loại bỏ những điều khó chịu – Hạnh phúc là điều quan trọng nhất”
- Ngày hôm sau, TV đưa tin 100 triệu đã bị cướp khỏi nhà băng. Những tên cướp đếm đi đếm lại thì chỉ có 20 triệu. Chúng rất giận dữ: “Chúng ta mạo hiểm mạng sống của mình chỉ để lấy 20 triệu, bọn chó đó chỉ ngồi chơi mà cướp được 80 triệu. Đúng là học hành, có bằng cấp thì chúng nó được ngồi cái ghế đấy, cướp tiền siêu đẳng hơn chúng ta!”
Điều này giải thích tại sao: “Kiến thức thì giá trị như… vàng”
Kết luận: Trong cuộc sống luôn có những điều chúng ta có thể nhanh chóng nhìn ra, có những điều không như chúng ta thấy từ bên ngoài, và chân lý chỉ mang tính tương đối.
Quan trọng nhất là thái độ đối với cuộc sống này, hay cách nhìn chúng ta lựa chọn để mang lại vui vẻ, hạnh phúc cho bản thân, cho những người thân xung quanh mình.

Wednesday, August 5, 2015

Xông đất năm 2015 - gia chủ tuổi Ất Sửu

Thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới đánh dấu vận thế của con người và ngôi nhà mà họ sinh sống trong đó được coi là hoàn toàn đổi mới. Quan điểm dân gian tin rằng, người đầu tiên xông đất đầu năm cho ngôi nhà sẽ ảnh hưởng sâu sắc tới vận mệnh và công việc làm ăn của gia đình chủ nhà trong cả năm. Bởi vậy, các bậc cao niên luôn rất cẩn thận khi lựa chọn người đầu tiên đến nhà sau giao thừa.
Có rất nhiều phương thức để lựa chọn người xông nhà, xông đất đầu năm. Tính theo Thiên Can, Địa Chi và Ngũ Hành là cách thức cơ bản và thông dụng nhất của các bậc cao niên. Xem tuổi xông đất năm 2015, gia chủ Ất Sửu có thể lựa chọn những người hợp tuổi với mình sau đây, tốt nhất từ trên xuống:
Năm sinhTuổiMệnh
1960Canh TýBịch thượng thổ
1947Đinh HợiỐc thượng thổ
1953Quý TỵTràng lưu thủy
1975Ất MãoĐại khê thủy
1977Đinh TỵSa trung thổ
1983Quý HợiĐại hải thủy
1990Canh NgọLộ bàng thổ
1952Nhâm ThìnTràng lưu thủy
1968Mậu ThânĐất trạch thổ
1974Giáp DầnĐại khê thủy
Nếu điều kiện chọn lựa không nhiều, gia chủ có thể tìm những người tam hợp hoặc lục hợp Địa Chi với mình là được: tuổi Ất Sửu có thể mời tuổi Tý, Dậu, Tỵ đến xông nhà.
Ngoài yếu tố hợp tuổi, các bậc cao niên còn cẩn thận lựa chọn người có nhân cách tốt đẹp, tính tình hài hòa, biết đối nhân xử thế một cách khéo léo.

Sunday, August 2, 2015

Duyên

5. Nhân duyên vợ chồng

Năm đó, anh đang ngồi đợi bạn trong quán cà phê. Một người con gái bước đến hỏi: “Anh có phải là người mà dì Vương giới thiệu đến để xem mắt hay không?”.

Anh ngẩng đầu lên nhìn cô một cái, bất chợt phát hiện đây chính là mẫu người mình thích, lòng nghĩ thầm sao không “lỡ nhầm rồi đã nhầm cho trót luôn”, thế là vội vàng đáp: “Đúng vậy, mời ngồi”.

Ngày kết hôn, anh liền đem sự thật này nói với vợ, người vợ cười cười một cái, nói: “Em cũng không phải là đến xem mắt, chỉ là mượn cớ để bắt chuyện với anh thôi……”

Gợi ý nhỏ:

Khi cơ duyên đã đến rồi, thì đừng nên do dự mà hãy nắm chặt lấy nó.


Friday, July 24, 2015

GIÁ TRỊ CỦA THỜI GIAN

- Muốn biết giá trị thật sự của 1 năm, hãy hỏi 1 học sinh thi rớt ĐH. - Muốn biết giá trị thật sự của 1 tháng, hãy hỏi người mẹ đã sanh con non. - Muốn biết giá trị thật sự của 1 tuần, hãy hỏi biên tập viên của 1 tạp chí ra hàng tuần. - Muốn biết giá trị thật sự của 1 giờ, hãy hỏi những người đang yêu chờ đợi để được gặp nhau. - Muốn biết giá trị thật sự của 1 phút, hãy hỏi người vừa lỡ chuyến tàu. - Muốn biết giá trị thật sự của 1 giây, hãy hỏi người vừa thoát khỏi 1 tai nạn hiểm nghèo. - Muốn biết giá trị thật sự của 1/100 giây, hãy hỏi vận động viên điền kinh vừa đoạt huy chương bạc tại Olympics. - 1 giây không nhiều nhưng cũng không ít đâu. 1 giây không làm được gì nhưng có thể làm được tất cả. - Ngồi giữa những trưa mùa hè nắng nóng, 1 giây đối với bạn chẳng là gì ! Nhưng ngồi giữa 1 phòng thi đầy áp lực 1 giây còn quý hơn vàng ! - Ở cuộc vui thâu đêm, 1 giây trôi tuột vào quên lãng. Nhưng ở khoảnh khắc chia tay, 1 giây ghi sâu vào kí ức. - Những con người khoẻ mạnh, 1 giây chỉ thoáng qua. Nhưng đối với những bệnh nhân nan y, 1 giây là sự sống. - Trên đường đua, 1 giây quyết định kẻ thắng người thua. Bao tháng ngày trui rèn, 1 giây nói lên tất cả. - 1 giây là thời gian, mà thời gian là vòng xoay bất tận, 1 giây của hôm nay không như 1 giây của hôm qua và càng không giống 1 giây của ngày mai. Hãy sống để không bao giờ phải hối tiếc dù chỉ 1 giây ngắn ngủi. Có thể chỉ 1 giây sẽ thay đổi cuộc đời người.

Wednesday, July 15, 2015

SỨC KHỎE

SỨC KHỎE Một tỷ phú ông khi phát hiện ra mình mắc bệnh hiểm nghèo, cầm tiền vung ra khắp bệnh viện hét lên: "Mạng cũng chả còn, tiền để làm chi?" Lúc này, tiền đối với ông ta bất quá cũng là tờ giấy Cảm ngộ: Sức khoẻ là số 1, sức khoẻ mới là vương đạo, không có sức khoẻ,những thứ khác như : tiền tài,danh vọng, địa vị, sĩ diện, quyền lực, gái đẹp, xe hơi , nhà lầu..cũng đều là phù du. Sức khoẻ là cách mạng của tiền tài, không cần biết có tiền hay không có tiền, đều phải dùng vào việc chăm lo cho sức khoẻ bản thân, có sức khoẻ rồi thì mới ăn ngon ngủ yên,mới biết quý trọng cuộc sống Một sự việc khác xảy ra,một đại gia khác ko may mất sớm, người vợ đem 19 tỷ thừa kế đi lấy anh lái xe của đại gia. Anh lái xe trong lúc hân hoan phát biểu:"Trước kia,tôi cứ nghĩ rằng mình làm thuê cho ông chủ, bây giờ mới biết ông chủ mới chính là người làm thuê cho tôi" Sự thật nghiệt ngã chứng minh: "Sống càng lâu,còn quan trọng hơn cả cao, to, đẹp giai, nhà giàu"😂 Xin mọi người hãy tăng cường luyện tập, chú ý chăm sóc sức khoẻ, cuộc đời này chưa chắc ai làm thuê cho ai biết chừng Một chiếc máy smart phone cao cấp, 70% chức năng là dư thừa Một chiếc xe sedan hạng sang,70% tốc độ là dư thừa Một căn biệt thự sang trọng,70% diện tích là trống trải Một đội ngũ nhân viên phục vụ,70% là kiếm cơm Một ngôi trường đại học,70% giáo sư là chém gió Một đại đội hoạt động xã hội,70% là nhàn rỗi trống rỗng Một căn phòng chứa đầy quần áo thời trang mỹ phẩm, 70% là không mấy khi dùng đến Một đời người , cho dù kiếm thêm nhiều tiền nữa, 70% là để lại cho người khác tiêu xài Kết luận: Cuộc sống vốn dĩ giản đơn, hưởng thụ cuộc sống trong khoảng 30% là ok Đại lý, tổng đại lý, cuối cùng vẫn là một Đạo lý Phó chủ tịch, chủ tịch, cuối cùng vẫn đều phải..."tịch" Cuộc đời như một cuộc đua Nửa hiệp đầu chạy đua với bằng cấp, quyền lực,địa vị, thành tích,lương bổng Nửa hiệp còn lại chạy đua với huyết áp, mỡ máu, đường huyết, acid uric, cholesteron Nửa hiệp đầu, nghe cấp trên mà phụng mệnh(mệnh lệnh) Nửa hiệp sau, vạn sự tuỳ duyên mà theo...số mệnh Chúc các đồng chí trước sau như một, thắng trận cả hai Không ốm cũng cần trải nghiệm, không khát cũng cần uống nước, buồn mấy cũng phải nghĩ thông, mình đúng cũng phải nhường người. Có quyền cũng nên khiêm tốn, không mệt cũng nên nghỉ ngơi, không giàu cũng phải biết đủ, bận mấy cũng phải luyện rèn(thể lực) Những lời sau VÔ CÙNG KINH ĐIỂN Một chiếc áo giá 2 triệu, giá niêm yết có thể chứng minh Một chiếc xe 1 tỷ, hoá đơn xuất kho có thể chứng minh Một căn hộ 5 tỷ, bất động sản có thể chứng minh Một con người , rốt cục đáng giá bao nhiêu tiền? Duy nhất chỉ có SỨC KHOẺ có thể chứng minh được điều đó Khoẻ mạnh là sự bảo trợ tốt nhất của bạn Do vậy, đừng lôi máy tính ra tính toán bạn tiêu bao nhiêu tiền cho SỨC KHOẺ BỞI VÌ...bạn không tiêu cho trước đó cũng phải tiêu cho ..sau đó Quyền lựa chọn là ở bạn, có SỨC KHOẺ gọi là TÀI SẢN, TƯ SẢN... không có sức khoẻ, cũng thành...DI SẢN --Sưu Tầm--

Monday, July 6, 2015

hệ thống quản lý

Đang làm Iso mới thấy câu truyện sao mà đúng thế. "Mỗi ngày, kiến đi làm rất sớm và bắt tay vào việc ngay. Kiến làm việc rất giỏi và rất vui vẻ Ông chủ của chú, là con sư tử, rất ngạc nhiên khi thấy chú kiến làm việc mà không cần sự giám sát. Sư Tử nghĩ nếu được giám sát thì chắc chắn kiến sẽ làm việc có hiệu quả hơn. Thế là Sư tử thuê con giám về làm giám sát Sau khi được thuê, quyết định đầu tiên của con gián là gắn 1 cái đồng hồ treo tường để theo dõi việc đi làm đúng giờ. Con gián cũng cần 1 thư ký để thay nó viết ghi chú hay làm báo cáo, và thế là... .. nó thuê 1 con nhện, chỉ để quản lý báo cáo và nhận các cuộc gọi. Con sư tử rất hài lòng về những báo cáo của con gián, và yêu cần con gián làm thêm những biểu đồ theo dõi sản lượng và phân tích xu hướng thị trường, để nó có thể trình bày tại cuộc họp Ban quản trị. Thế là con gián mua 1 cái máy vi tính mới, cùng với 1 máy in lazer, và... .. nó thuê 1 con ruồi để làm quản lý bộ phận IT. Nhắc tới con kiến, lúc trước làm việc rất chăm và thoải mái, giờ rất là bực mình vì những công việc giấy tờ và những cuộc họp vô bổ làm mất hết thời gian của nó...! Ông chủ sư tử đi đến kết luận là cần phải cử một người làm quản lý nguyên cả bộ phận mà con kiến đang làm việc. Chức vụ ông chủ nhỏ này được giao cho 1 con ve sầu, và quyết định đầu tiên của con ve là mua ngay 1 cái thảm đẹp và một cái ghế thật êm cho phòng làm việc của nó. Và ‘ông chủ’ ve sầu này cũng cần thêm 1 máy vi tính và một thư ký riêng, đó là thư ký cũ của nó, người đã giúp cho nó chuẩn bị Kế Hoạch Tối Ưu Hoá Chiến Lược Kiểm Soát Công việc và Ngân quỹ... Văn phòng con kiến làm việc trở thành một nơi buồn bã, chẳng còn ai cười đùa và mọi người trở nên lo lắng khó chịu... Thế là con ve sầu thuyết phục ông chủ lớn, là con sư tử, về sự cần thiết phải làm một cuộc nghiên cứu kỹ lưỡng về môi trường làm việc tại đây. Sau khi xem lại các báo cáo tài chính trong văn phòng nơi con kiến làm, con sư tử phát hiện ra năng suất đã thấp hơn trước đây rất nhiều. Thế là sư tử thuê 1 con cú, đó là 1 cố vấn nổi tiếng và có uy tín, để tiến hành điều tra và đưa ra các giải pháp cần thiết. Con cú bỏ ra 3 tháng để nghiên cứu về văn phòng và viết một báo cáo khổng lồ, lên đến vài quyển, và đi đến kết luận: “Văn phòng này có quá nhiều nhân viên...”